"Nhớ phải nhảy múa thoát y."
Đường tổng, "..."
Hạ Thanh tò mò hỏi, "Vì sao anh phải nhảy múa thoát y?"
Hạ Thần Hi nói, "Bọn chị đánh đố, nếu như là con gái, chị nhảy múa thoát y, nếu như là con trai, anh nhảy múa thoát y."
Hạ Thanh cười ha ha, "Đường tổng, anh thật bi thúc, chị, em có thể thưởng thức sao? Có thể hiện tại nhảy sao?"
"Cút!" Đường tổng triệt để bạo phát.
Hạ Thanh gây xích mích ly gián, "Chị, chị xem, chị thiên tân vạn khổ sinh hạ con trai, kết quả anh ta lại chẳng thèm ngó tới, lại vẫn rống to hơn kêu to, loại đàn ông này muốn có làm gì, nên rời xa sớm, em giới thiệu cho chị người tốt hơn."
Đường tổng phong độ hoàn toàn biến mất, thiếu chút nữa cho Hạ Thanh một đấm.
Hạ Thần Hi bật cười, khó có thể gặp được em gái, tâm tình cũng tốt, chỉ là vừa mới sinh, không có sức lực gì, cô rất nhanh liền ngủ thiếp đi, Đường tổng gọi cho nhà báo bình an, Hạ Thanh nghe thấy Đường tổng nói như vậy, "Sinh, con gái."
Lần này Hạ Thần Hi sinh, Đường tổng đã sớm báo cho người trong nhà, cho nên sinh xong lại báo cho bọn họ, nghe thấy lời nói dối không đáng tin như thế, Hạ Thanh thật vì con trai thứ 2 của Đường Bạch Dạ ưu thương, cha nó là không hi vọng nó sinh ra a.
"Đường tổng, anh nếu không thích con trai, gửi cho tôi đi, tôi mang đi nuôi."
Đường tổng hứng thú rã rời phất tay một cái, "Cô muốn thích nó mang đi đi, chỉ cần vợ của tôi đồng ý."
"Quái, đàn ông các anh không phải đều thích con trai sao?"
"Ai nói , nhà tôi nhị thế tổ thích con gái, Lâm Nhiên kia thai nhi cũng là con gái, Thần Hi sinh con trai, ai..." Đường Bạch Dạ 45° ưu thương nhìn trời, "Tôi có thể coi nó thành con gái nuôi dưỡng sao?"
"Sinh thêm một lần nữa."
"Chính phủ kế hoạch hóa gia đình."
Hạ Thanh, "... Sai rồi, bảo bối là quốc tịch Mỹ."
"Đúng vậy, kế hoạch hóa gia đình, chỉ sinh một, bảo bối nếu không phải là quốc tịch Mỹ tôi vẫn không thể sinh thứ hai đâu."
Cố Thất Thất nói, "Chị Thần Hi không phải quốc tịch Mỹ sao? Đứa nhỏ có thể toàn bộ theo quốc tịch của chị."
Đường tổng, "..."
Hạ Thanh cười thật to, không đầy một lát, Đường gia nhị thiếu cùng Trình Lam cũng tới, tam thiếu còn đang họp nhất thời đi không được, Hạ Thanh là lần đầu tiên thấy vợ nhị thiếu Đường gia, thổi một tiếng huýt gió, "Oa, một đóa hoa tươi..."
Đường tổng đã bật cười, Đường nhị thiếu gia một chút đều không để ý, kéo vợ đi nhìn tiểu chất nữ(ý nói cháu gái), một hồi lại quay đầu lại rít gào, "Anh không phải nói sinh con gái sao?"
"Tôi hy vọng là con gái."
...
"Cha biết nhất định sẽ đánh anh." Đường gia nhị thiếu nói, lại cười hì hì nói, "Con trai cũng tốt, nhà của chúng ta vốn liền dương thịnh âm suy, Lam Lam, em nếu có thể sinh một con gái, cha anh sẽ sủng nó như châu báu, nhà của chúng ta hiện tại không cần thái tử, cần tiểu công chúa."
Trình Lam không có ý tứ cười, không có thói quen ở trước mặt người khác nói những lời này, đường nhị thiếu lại kéo cô đi gặp đứa nhỏ, Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất ở bệnh viện một lúc liền đi, Hạ Thần Hi một ngủ một giấc tới ngày hôm sau.
Đường Bạch Dạ sinh con trai thứ hai, mọi người chen chúc tới chúc mừng, đối với Đường tổng mà nói, có con trai không phải một tin mới