"Phương Đông không có ý kiến?"
"Ý kiến không lớn, anh ấy rất cảm ơn các anh đã chăm sóc tôi nhiều năm như vậy, tự nhiên sẽ không có ý kiến gì." Tiểu Tuyết khẽ nói, cô cũng rất cảm kích, Phương Đông bao dung như vậy, "Mười năm cũng chờ, không quan tâm mấy tháng."
"Các cô thương lượng tốt là được, đừng bởi vì chuyện của tôi có mâu thuẫn, thuận tiện nói cho cô biết một hỉ sự, khụ khụ... Ai, tiểu đệ nhà tôi cuối cùng cũng cãi cọ."
Tiểu Tuyết đầu tiên là sửng sốt, ngược lại đỏ mặt, nhưng dù sao cũng là bác sĩ, trái lại bình tĩnh, "Chúc mừng anh, anh đã đem mỹ nhân ăn đi."
"Cô có thiên lý nhãn?"
"Tôi nghe trong giọng nói của anh, tất cả đều là đắc ý." Tiểu Tuyết châm chọc, "Có vui vẻ như vậy sao?"
"Ai, cô không là nam nhân, cô là không hiểu." Lục ca ca đùa giỡn bảo, "Vấn đề này không cùng cô nghiên cứu đến."
"Tôi cũng không muốn nghiên cứu." Tiểu Tuyết mỉm cười nói, "Tôi chính là gọi điện thoại nhắc nhở anh, thời gian du lịch, chú ý độ chênh lệch nhiệt độ trong ngày, Vân Nam chỗ kia là nơi cao, độ chênh lệch nhiệt độ trong ngày cũng lớn, anh chú ý thân thể, không muốn bị cảm."
Lục Trăn miệng trương trương, Tiểu Tuyết không nói, anh đều quên chuyện này.
Lục Trăn trầm mặc, Tiểu Tuyết cũng đoán được .
"Tôi liền nói anh không nhớ, cố nài tôi nhắc nhở anh một câu, tôi là coi trọng hải khí trời hạ nhiệt độ, cho nên gọi điện thoại cho anh, ai biết anh chạy đi Vân Nam, bên kia là cao nguyên, lại có núi tuyết, anh chú ý nhiều một chút, muốn đi núi tuyết, nhất định phải chuẩn bị áo lông, nếu có một phát sốt cảm mạo, lập tức trở về New York, một phút cũng không được dừng lại." Tiểu Tuyết giáo huấn nói, "Chuyện trọng yếu như vậy, chính anh đều không nghĩ vậy, tiểu mỹ nhân trung tá dự đoán đều không nghĩ vậy, tôi thường cùng anh ân cần dạy bảo, trái lại không nói với anh ta, cũng không biết anh ta có biết hay không, chính anh lưu ý chút."
"Biết, biết, bà quản gia." Lục Trăn không cho là đúng, "Tiểu sinh dù gì cũng là bộ đội đặc chủng."
"Thôi đi, anh bây giờ chính là bộ đội đặc chủng khí lực mềm nhũn." Tiểu Tuyết lại châm chọc nói, "Cái kia... Tôi cảm thấy đi, anh muốn lên trung tá, không có vấn đề, trong lúc này, anh vẫn là cùng trung tá mỹ nhân nói một tiếng, nhượng anh nhẫn đi, nam nhân tại phía dưới, tôi gặp các anh cũng không kinh nghiệm, một lúc mới bắt đầu, phía dưới rất dễ phát sốt cảm mạo tiêu chảy, cho nên, còn là vất vả một chút tiểu mỹ nhân trung tá đi."
Tiểu Tuyết bản thân là người rất hồn nhiên, nếu là Lục Trăn ở trước mặt cô, cô có lẽ cũng không biết nên nhắc tới chuyện này thế nào, cô cũng không ngờ Lục Trăn tốt nhanh như vậy, nguyên bản cô cho rằng ít nhất phải gặp bác sĩ tâm lí nửa năm mới có hiệu quả.
Cũng là không chú ý, cũng chưa từng dặn dò qua anh phải chú ý chuyện phương diện này.
Anh và Nolan cuộc sống đều là tay mới, không có xử lý qua, cho nên thụ phương rất dễ sinh bệnh, Lục Trăn thân thể đặc thù, một khi cảm mạo, lực miễn dịch giảm xuống, thể lực virus sẽ công kích toàn diện, thế tới rào rạt rất nguy hiểm.
Tiểu Tuyết chẳng sợ xấu hổ nữa, cũng phải nhắc nhở anh chú ý.
Lục Trăn miệng trương thành hình chữ 0, anh vừa mới còn muốn cùng tiểu mỹ nhân uyên ương dục, sau đó bị tiểu mỹ nhân thượng đâu, kết quả Tiểu Tuyết đầu này sẽ tới một câu, anh gần đây phải là cường công không thể là yếu thụ.
Anh nghĩ đến hôm qua, Nolan đích xác phát sốt. Anh đã xử lý rất khá, lập tức dọn dẹp cho Nolan, chính là làm được ngoan một điểm mà thôi, xử lý trái lại rất đúng lúc, Nolan còn là sinh bệnh.