Hạ Thần Hi gật đầu thật mạnh , "Đúng vậy, rất ấu trĩ!"
Đường tiên sinh ấu trĩ đã hăng hái trở về.
Anh đem hoa hồng đen cắm vào trong bình hoa rồi ôm vào phòng ngủ .
Hạ Thần Hi nhìn các động tác của anh cũng không nói gì.
"Bảo bối, lần sau mua hoa cho mẹ phải mua hoa hồng đen." Đường Bạch Dạ cuối cùng cũng thỏa mãn, truyền xuống cho Hạ bảo bối một mệnh lệnh .
Hạ bảo bối vô tội hỏi, "Daddy, mẹ là người phụ nữ của cha, không phải cha nên nhận trách nhiệm này sao?"
Đường Bạch Dạ cực kỳ kinh ngạc , "Cô ấy không phải là người phụ nữ của chúng ta sao?"
Hạ bảo bối bị Đường Bạch Dạ một câu chặn miệng quên cả phản bác.
Hạ Thần Hi, "..."
Đường tổng, em khinh bỉ anh ! ! ! ! !
Đường tổng thỏa mãn .
Biệt thự của Tiêu Tề.
Tưởng Tuệ đến .
Tiêu Tề mới từ nhà của Hạ Thần Hi trở lại, hắc quả phụ nói cho anh biết Tưởng Tuệ tới, Tiêu Tề nhíu mày đi vào biệt thự.
Sắc mặt Tưởng Tuệ tái nhợt nhìn qua rất tiều tụy.
Hắc quả phụ lui ra, Tiêu Tề ngồi ở trước mặt Tưởng Tuệ, trầm giọng hỏi, "Có chuyện gì liên lạc qua điện thoại, Tưởng tiểu thư không cần tự mình đến tìm tôi."
Tưởng Tuệ cười lạnh, đem một xấp ảnh ném ở trên bàn, ảnh rơi lả tả trên bàn có một số thì rơi trên mặt đất, tất cả đều là ảnh chụp của Tiêu Tề cùng Hạ Thần Hi khi bọn họ hẹn gặp, rất rõ ràng là Tưởng Tuệ cho người theo dõi họ.
Tiêu Tề cười lạnh, việc này trong lòng anh biết rõ chỉ là loại tiểu xảo này anh không để vào mắt.
"Ảnh chụp cũng không tệ." Tiêu Tề cầm lên một tấm ảnh, nhìn qua rất giống một đôi tình nhân chỉ tiếc hơi giống mà thôi.
Ánh mắt Tiêu Tề cực kỳ u ám.
"Tiêu Tề, anh đã đồng ý với tôi điều gì, tôi muốn anh tới thành phố S là muốn anh tới giết Đường Bạch Dạ, Hạ Thần Hi cùng Lâm Lâm, không phải mời anh tới để nói chuyện yêu đương, anh đã tới nhiều ngày như vậy đã làm những việc gì?" Tưởng Tuệ tức giận nói.
"Tưởng tiểu thư, làm đại sự cần phải nhẫn nại chịu đựng, không nên nóng vội, phải biết hi sinh cô kiên trì quá cũng không được." Tiêu Tề nhàn nhạt nói, "Tôi đáp ứng cô giết Đường Bạch Dạ nhưng những người khác cũng không ở trong phạm vi của tôi. Tiêu Tề tôi không giết phụ nữ trói gà không chặt."
Đường Bạch Dạ, ở mọi nơi đều tìm anh gây phiền phức là cái gai trong mắt anh cũng là kẻ thù của anh. Nếu có thể, anh đã sớm tiêu diệt Đường Bạch Dạ vừa hay cũng có thể trả cho Tưởng Tuệ một ân tình.
Một hòn đá ném hai con chim cũng tốt.
Chỉ riêng phụ nữ, anh không đồng ý với Tưởng Tuệ sẽ giết hại phụ nữ.
"Tiêu Tề, anh muốn nuốt lời?" Tưởng Tuệ vẻ mặt âm trầm, cực kỳ hung ác nham hiểm, hoàn toàn không thấy được Tưởng công chúa của ngày xưa.
"Tôi đồng ý với cô sẽ giết Đường Bạch Dạ , tôi tất nhiên làm được, anh ta không chết chính là tôi chết." Tiêu Tề nhàn nhạt nói, "Những người khác là điều kiện cô thêm vào tôi hoàn toàn có thể không để ý tới, tôi nợ cô một mạng sẽ trả cho cô một mạng ."
"Anh....."
Tiêu Tề tựa vào phía sau nhấc chân lên , để lộ khí phách đế vương vẻ mặt lạnh lùng bức người.
Quanh năm ở vị trí ra lệnh , chỉ sợ không nói một lời cũng tồn tại một loại cường thế.
"Tưởng tiểu thư, cô lá gan không nhỏ dám một mình tới tìm tôi." Tiêu Tề yên lặng nói, "Cô biết rõ tôi là ai, tôi nợ cô một mạng không có nghĩa là tôi để cô đòi tôi... Tôi không phải cấp dưới của cha cô, lại càng không là cấp dưới của cô."
Ngụ ý,của anh Tưởng Tuệ nghe rất rõ ràng.
Cho dù là nói còn ân tình cũng là do anh nói .
Anh có quyền nói không phải là Tưởng Tuệ có quyền nói.
Cô mặt biến sắc.
"Vậy anh cùng Hạ Thần Hi là có chuyện gì , đừng nói với tôi là anh yêu Hạ Thần Hi, anh không xem tin tức sao? Đường Bạch Dạ cùng Hạ Thần Hi có một đứa con, cô ta cũng không là của anh." Tưởng Tuệ lạnh lùng nói.