Một đặc công Đường Môn tổng kết, đây là một mưu sát có kế hoạch, vả lại đối phương rất lão luyện, có thể làm đến mức thần không biết quỷ không hay.
"Một chút manh mối đều không có?"
"Môn chủ, thật xin lỗi, không phát hiện được manh mối có ích."
"Tiếp tục điều tra, nhất định phải điều tra ra, chuyện Hạ Thần Hi, các cậu để đó, chuyên tâm điều tra vụ án này."
"Vâng!"
Lâm Nhiên kinh ngạc hỏi, "Mình tưởng rằng cậu làm đấy."
"Cậu nói cái gì?" Đường Bạch Dạ nhíu mày, đôi mắt lạnh lùng nhìn anh.
Lâm Nhiên nói, "Ngày mai là hôn lễ, hôm nay Tưởng Tuệ xuất viện thì xảy ra chuyện, cậu lại không muốn cô ta sinh đứa bé, lại không muốn kết hôn, lấy mạng của cô ta là biện pháp nhanh nhất, tuy rằng hôm nay không lấy được mạng của cô ta, nhưng không còn đứa bé, cậu cũng nhẹ nhõm rồi. Chuyện này, người được lợi chính là cậu, nếu Tưởng thị trưởng biết rõ cậu cùng Tưởng Tuệ lén lút nói chuyện, chỉ sợ cũng phải nghĩ rằng do cậu làm đấy."
Đường Bạch Dạ trầm giọng nói, "Tôi chưa bao giờ giết người vô tội, chuyện Tưởng Tuệ không phải do tôi làm."
Cả đời Đường Bạch Dạ có lẽ trải qua vô số tối tăm, thủ đoạn, có lẽ lòng dạ anh độc ác, lại là một người đàn ông dám làm dám chịu, nếu thật sự là anh làm, đối mặt người bạn tốt Lâm Nhiên mà anh tin tưởng.
Anh sẽ không giấu diếm.
Lâm Nhiên cũng hiểu rõ tính anh, Đường Bạch Dạ nói không phải mình làm, nhất định không phải là do anh làm, rốt cuộc đó là người nào?
"Là ai không muốn cậu kết hôn với Tưởng Tuệ, lại không muốn đứa bé sinh ra?" Lâm Nhiên thì thầm tự nói.
Ánh mắt Đường Bạch Dạ trầm xuống, rốt cuộc là người nào?
Tai nạn làm Tưởng Tuệ sảy thai, chuyện này không thể giấu truyền thông, sau vài tiếng gặp chuyện không may, tin tức lan khắp nơi, hôn lễ ngày hôm sau cũng tự nhiên hủy bỏ, cô dâu đến giờ vẫn chưa tỉnh, nào có ai có tâm trạng làm lễ.
Hạ Thần Hi nghe chuyện, trong lòng thấp thỏm bất an, vừa tan tầm, cô vội vàng về nhà.
Hạ bảo bối đi ra ngoài, không có ai ở nhà, Tiểu Bảo cùng Tiểu Bạch ngoan ngoãn chơi ở phòng khách, Hạ Thần Hi vào phòng, trang Hạ bảo bối cùng Lục Trăn nói chuyện phiếm chưa đóng, đột nhiên chứng kiến một hàng chữ.
Hạ Thần Hi càng chau mày.
Hạ bảo bối trở về, Hạ Thần Hi ra khỏi phòng, bé đi ra ngoài mua Cocacola, tối nay định làm gà KFC, vừa vặn không còn Cocacola, vì vậy xuống siêu thị dưới lầu mua mấy lon đem về.
"Mẹ. . ." Hạ bảo bối hơi nhíu mày, vẻ mặt mẹ rất nghiêm trọng, xảy ra chuyện gì?
"Hôm nay Tưởng Tuệ xảy ra tai nạn, sảy thai rồi."
Hạ bảo bối gật đầu, hơi nheo mắt lại, "Mẹ, mẹ cho rằng là con làm hay sao?"
"Đúng!"
Hạ bảo bối ném Cocacola ở một bên, mấy lon Cocacola lăn ra, Hạ Thần Hi nhìn thấy đoán được, con đang tức giận.
"Tại trang con nói chuyện phiếm mẹ thấy có người cho con một đề nghị, lái xe tông chết cô ấy, không chết cũng sẽ sảy thai." Hạ Thần Hi nói, nghe thấy những lời này, cô cảm thấy tay chân của mình lạnh như băng.
Trong lòng Hạ bảo bối nguyền rủa Lục Trăn nói chuyện không có chừng mực, anh ta có thói quen hay nói đùa.
Mẹ không biết tính cách Lục Trăn, tự nhiên sẽ cảm thấy khả nghi.
Vả lại thật sự là bé cũng có động cơ làm như vậy.
"Mẹ, con chỉ nói một lần, không phải là con làm." Hạ bảo bối nói, tươi cười mặc dù ngọt ngào, lại không nóng giận, bé hơi đau lòng, mẹ của mình vậy mà không tin mình.
Bé là tàn bạo đứa bé như vậy sao?
Hạ Thần Hi cũng không nói nhiều, "Mẹ xin lỗi."