An Tiêu Dao không muốn lợi dụng cảnh sát Freetown để đối phó nhóm người Mang Phi, lính đánh thuê có ngạo khí của lính đánh thuê, đối phó người khác chưa bao giờ giả nhân thủ, hắc đạo phân tranh, cũng cũng không liên quan đến đồn cảnh sát.
Đối với bọn họ, kinh động tới chính phủ cũng không có chỗ tốt, ai hành động cũng bị nghẹt.
Huống hồ, trong lúc lính đánh thuê thi hành nhiệm vụ, lợi dụng chính phủ tiêu diệt, là tất cả xem thường .
Bây giờ bị toàn thành cảnh sát truy bắt, bọn họ thành cá trong chậu.
An Tiêu Dao tìm một chỗ an toàn, để Hạ Thanh tìm đến anh, bọn họ vẫn giữ liên lạc, Hạ Thanh cũng không lo ngại, An Tiêu Dao xâm nhập hệ thống vệ tinh của bọn họ, nhìn thấy bọn họ xuất động hải cảnh truy bắt.
Tổng cộng xuất động tám chiếc du thuyền.
An Tiêu Dao nhíu mày, nhượng tất cả máy bay trực thăng, trước bọc đánh hải quân, để Cố Thất Thất thở dốc một thời gian.
Hạ Thanh ẩn núp đạn nhóm người Mang Phi, nhảy mà đến, trong bóng tối mắt sáng được dọa người, "Sao anh lại trở về? Phu thê vốn là như chim rừng, tai vạ đến nơi mỗi người một phương."
"Đứa ngốc!" An Tiêu Dao mỉm cười xoa xoa tóc của cô, bọn họ cùng nhau trải qua kiếp nạn sinh tử còn thiếu sao? Anh lúc nào chân chính bỏ lại cô.
"Có thể chặn đứng hải quân sao?"
"Có thể!" An Tiêu Dao mỉm cười nói, "Máy bay trực thăng của chúng ta không giống các loại máy bay trực thăng khác, một chiếc máy bay trực thăng là có thể chặn lại hải quân, bọn họ tổn thất nặng nề, sẽ không hạ vốn gốc tiếp tục truy bắt."
Mặc kệ An Tiêu Dao nói cái gì, Hạ Thanh cũng rất tin tưởng anh.
"Thất Thất, cho em 4 giờ rời đi."
"Thu được!" Cố Thất Thất thay đổi tuyến đường, căn dặn một tiếng, "Mọi người cẩn thận một chút."
An Tiêu Dao trầm giọng nói, "Người của đội hải báo đột kích muốn tới, thiết bị của sở chỉ huy hải quân tiên tiến, chúng ta phải lập tức chặt đứt liên hệ, toàn bộ thiết bị thông tin của mọi người tắt đi, để ngừa truy tung."
"Rõ!"
"Cẩn thận một chút, đừng lo lắng!" An Tiêu Dao nói, chặt đứt liên hệ, gỡ tai nghe, Hạ Thanh cũng gỡ tai nghe xuống.
Phía sau thêm một người bệnh, trạng thái cũng không tệ lắm, chiếc du thuyền này là bọn họ trực tiếp tới cướp, nó đậu ở bên bờ mà không có người, Cố Thất Thất đang ở sàn tàu chăm sóc người bệnh, bên người tìm đọc khí trời.
Một danh đặc công đi tới, sắc mặt cổ quái cực kỳ.
"Có chuyện gì?"
Đặc công nói, "Chiếc du thuyền này... là tàu chiến của vương bài."
"Cái gì?" Cố Thất Thất mắt cũng trợn tròn, "Bên ngoài..."
"Hiển nhiên đối phương không muốn bị người khác phát hiện, hơi chút thay đổi một chút hình dạng bên ngoài, lúc đầu tôi cũng không phát hiện, thế nhưng, ngài đi nhìn khoang điều khiển xem." Đặc công nói xong, Cố Thất Thất cuống quít chạy đi khoang điều khiển.
Cái loại hoa lệ đó, đừng nói nữa.
Chính là một chỉ lệnh thất chiến đấu nhỏ.
Ra ngoài biển có thể lái tự động, tự động chiến đấu, Cố Thất Thất ấn nút tự động chiến đấu.
Chỉ thấy du thuyền lướt nhanh đi, đồng thời thân tàu bỗng nhiên mở rộng chiều ngang, nước biển rẽ ngang, một con thuyền thoạt nhìn là một chiếc du thuyền vô cùng bình thường, thể tích bỗng nhiên tăng đại đủ gấp ba, đầu thuyền nhô ra ba cửa đạn pháo, lộ ra một cửa pháo điện từ vô cùng khí phách .
Nghiễm nhiên là một chiếc tàu chiến.
"Ai trộm tàu chiến của chúng ta?"