Âu Dương kinh ngạc, "Anh muốn giết Đường Dạ Bạch, vì sao đi địa bàn của anh, trực tiếp dẫn anh ta tới châu Âu là được, đó mới là địa bàn của chúng ta."
Tiêu Tề nhàn nhạt nói, "Đường Dạ Bạch giảo hoạt, nếu là dẫn đi châu Âu, nhất định sẽ làm hoài nghi, nếu ở New York, anh ta nhất định sẽ đi, để sát thủ toàn mỹ sẵ sàng đợi lệnh, nnghe lệnh của tôi hành sự.”
"Dạ!"
Hạ Thần Hi mệt mỏi rã rời về đến nhà, Hạ bảo bối vẻ mặt âm trầm ngồi ở trong phòng khách, sắc mặt không tốt. Thấy Hạ Thần Hi trở về, hơi thở phào nhẹ nhõm, hạ một câu nói ra, "Mẹ, điện thoại di động của mẹ đâu?”
"Tắt máy a." Hạ Thần Hi nói, giơ giơ di động lên.
Hạ bảo bối mím môi, đi phòng bếp bưng cho cô một ly nước ép cà rốt.
"Mẹ, lần sau đi chỗ nào, không cho phép tắt máy, con muốn biết tất cả tin tức của mẹ.” Hạ bảo bối nghiêm túc nói, "Mẹ phải luôn nghe điện thoại.”
Hạ Thần Hi bưng trán, dáng vẻ Hạ bảo bối thế nào như lâm đại địch.
Ai nhạ bé ?
Cô chính là tắt máy mà thôi, trước đây cũng không phải không có tắt qua.
Điện thoại của Hạ bảo bối vang lên, bé nhận lấy, "Ừ, không cần nói lại, mẹ tôi đã trở về."
...
“Được."
Hạ bảo bối cúp điện thoại, Hạ Thần Hi bừng tỉnh đại ngộ, nhịn không được ôm đầu, "Con nghĩ rằng mẹ mất tích? Đã xảy ra chuyện?"
Hạ bảo bối ngạo kiều , hừ lạnh một tiếng.
Hạ Thần Hi cuống quít hống bé, "Bảo bối ngoan, mẹ không có chuyện gì, con cũng không cần quá khẩn trương.”
"Mẹ cùng Tiêu Tề ở một chỗ, con thế nào không khẩn trương?"
"Anh ra sẽ không làm thương tổn mẹ." Hạ Thần Hi nói, không biết vì sao chắc chắc như vậy.
Có lẽ, hôm qua cô còn có chút kiêng dè Tiêu Tề, trải qua hôm nay, cô có thể xác định, người đàn ông này đối với cô đích thực là chân thành, anh ta sẽ không thực sự thương tổn nàng, điểm này cô có thể khẳng định.
"Mẹ, con biết, sẽ không làm thương tổn mẹ.”Hạ bảo bối rất nghiêm túc nói, "Nhưng thương tổn, không nhất định chỉ thương tổn thân thể."
"Mẹ, con biết chuyện của mẹ con không nên tham gia, con cũng không ngăn cản mẹ cùng cùng Tiêu Tề gặp mặt, con cũng không quấy nhiễu mẹ, ảnh hưởng phán đoán của mẹ, chỉ là, bảo bối thực sự rất lo lắng cho mẹ, mẹ đừng để con lo lắng được không?”
...
"Mẹ biết, lần sau đi chỗ nào, trước nói cho con biết, được không?"
"Này còn không sai biệt lắm." Hạ bảo bối hài lòng.
"Con gọi điện cho cha, để cha đừng tìm kiếm nữa.”
Hạ bảo bối cầm lên điện thoại, vừa muốn gọi liền bị Hạ Thần Hi ngăn cản, cô nhớ tới lúc Đường Dạ Bạch biến mất, trong lòng vẫn có chút rầu rĩ , "Đừng gọi, vừa mới dưới lầu mẹ đã nhìn thấy.”
"Cha đâu? Thế nào không đi lên?"
"Trở về biệt thự." Hạ Thần Hi nói, đột nhiên hỏi, "Cha tìm mẹ sao?”
"Đúng vậy, cha cùng con phái người đi tìm, cha một mình đi tìm hơn nửa đêm, đều muốn nổi giận.”Hạ bảo bối phụng phịu nói, "Cha nói gửi tin nhắn cho mẹ, một giây trước còn tốt, một giây sau tắt máy, lại lâu như vậy không trở về, cha nghĩ mẹ đã xảy ra chuyện.."
Hạ Thần Hi, "..."
Thảo nào, vừa mới ở dưới lầu nhìn thấy Đường Dạ Bạch, sắc mặt khó coi như vậy.
...
"Mẹ, mẹ không cùng Tiêu Tề nói thân phận của con đi?"
"Đã nói a, con là của con của Đường Dạ Bạch."
Hạ bảo bối mỉm cười, như một tiểu thân sĩ, ánh mắt lại không có gì, "Mẹ, con không phải nói chuyện này, là chỉ con ở tổ chức Vương Bài."