Hạ Thần Hi cầm lấy vòng tay, đối với tất cả mọi người trong bộ phận cúi người thật thấp , "Chuyện này là do tôi sơ suất không nhìn dưới bàn, đây cũng là vật đính ước của tôi cùng Đường tổng, cho nên tôi có chút sốt ruột vì vậy xử lý không tốt, nếu có gì không phải mong mọi người bỏ qua cho dù sao vòng tay với tôi rất quan trọng khiến tôi cũng nhất thời hồ đồ."
"Tôi chính thức nói xin lỗi với mọi người."
Trái tim của Đường Bạch Dạ nghe câu nói '' vật đính ước'' kia xong có chút bay bổng , lập tức không phân biệt được phương hướng.
Trong lòng thật mãn nguyện.
Hạ Thần Hi khẳng định bản thân đã cúi xuống tìm dưới bàn cũng không thấy vòng tay, cô sẽ không sơ suất như thế , vì sao vòng tay ở dưới bàn cô cũng không muốn truy cứu sự việc.
Mọi người trong văn phòng chỉ về phía cô, Lâm Lâm vừa khóc lóc ủy khuất như vậy, mọi người trong văn phòng không biết sẽ nhìn cô như thế nào có thể họ cho rằng cô vì tranh sủng mà làm liên lụy đến mọi người.
Cô không muốn quan hệ với mọi người trong phòng sẽ trở nên cứng nhắc .
Cho nên cô chọn một câu trả lời hợp lý, nói vòng tay là vật đính ước rất quan trọng đối với cô nên nhất thời hoảng loạn thì mọi người cũng sẽ khoan dung hơn với cô .
Hạ Thần Hi chưa bao giờ muốn tìm hiểu nguyên nhân của việc này với mọi người, với cô mà nói, một giây trước việc này cũng không quan trọng.
Xảy ra vấn đề, cô đã có cách giải quyết tốt, nhất định phải ngăn cơn sóng to này không thể để cho mọi người đều hiểu lầm cô.
Quả nhiên, cô vừa nói lời này Đường Bạch Dạ ở một bên cũng không phủ nhận, mọi người cũng tỏ vẻ đã hiểu.
Thái Gia nhìn thời cơ nói, "Được rồi, nếu là chỉ là hiểu lầm vậy thì giải tán , mỗi người làm việc của mình đi."
"Cô có phải là nên nói lời xin lỗi với Lâm Lâm?" Kỹ sư bên cạnh Lâm Lâm hỏi Hạ Thần Hi.
Hạ Thần Hi nói, "Chuyện tôi xử lý không tốt, tôi đã nói xin lỗi mọi người trong bộ phận, chẳng lẽ Lâm Lâm không phải người của bộ phận công trình ?"
"Thế nhưng..."
"Tôi từ đầu tới giờ chưa từng nói ai trộm vòng tay, cô biết rõ ràng mà vẫn nói như thế!" Hạ Thần Hi trầm giọng nói.
Lâm Lâm giậm chân một cái, chạy ra khỏi bộ phận công trình.
Đường Bạch Dạ lo lắng nhìn bóng lưng của Lâm Lâm, rồi nhìn về phía Hạ Thần Hi, "Tìm được vòng tay sẽ không có việc gì, em sáng sớm đã làm ra chuyện ồn ào như thế?"
Hạ Thần Hi cười lạnh, "Là công chúa của anh có chứng vọng tưởng bị hại ."
Đường Bạch Dạ cười như không cười ,cúi đầu ở bên tai cô nói một câu khiến Hạ Thần Hi ngẩn ra, Đường Bạch Dạ gọi Thái Gia cùng đi ra ngoài gặp khách hàng.
''Thần Hi, em mới là công chúa của anh.'' Đường Bạch Dạ nói.
Sau vụ ồn ào về chiếc vòng tay, tâm tình Hạ Thần Hi hơi bực bội, Lâm Lâm sau khi rời khỏi đây cũng không trở lại. Trong bộ phận công trình, nhóm người bình thường có quan hệ tốt với Hạ Thần Hi cũng không nói gì,còn nhóm người có quan hệ tốt với Lâm Lâm cũng vẫn trách cứ cô .
Hạ Thần Hi lơ đãng nhìn văn kiện .
Cô đeo vòng tay lên, tâm tình vui vẻ lúc sáng nay cũng không còn.
Lúc vào toilet nghe thấy không ít lời đồn đại, Hạ Thần Hi tuy coi như gió thổi bên tai nhưng có một chút khó chịu. Dù sao mọi người còn phải làm việc với nhau lâu dài nếu chỉ vì một số lời nói khó nghe mà ảnh hưởng tới quan hệ hợp tác, cô cũng không muốn như vậy.
Thái Gia cùng Đường Bạch Dạ đi gặp khách hàng, lúc họp buổi chiều , Lâm Lâm mới vội vội vàng vàng trở về mắt sưng đỏ lên như quả đào tâm trạng lại bình tĩnh, Hạ Thần Hi cũng không nói gì.
Thái Gia không có mặt Hạ Thần Hi chủ trì cuộc họp.
Lâm Lâm rất chuyên nghiệp, hình như không có bị ảnh hưởng của sự việc buổi sáng .
Cuộc họp rất thuận lợi kéo dài hai tiếng đồng hồ. Sau cuộc họp , Lâm Lâm cùng một nhóm kỹ sư đi trước, Hạ Thần Hi ở lại phòng họp , Tiết Giai Vân giúp cô sửa lại tư liệu.