Ánh mắt An Tiêu Dao trầm xuống, mang theo vài phần lãnh ý, anh đang định gọi điện thoại cho Long Tứ thì nhận được một tin nhắn nhắc nhở, An Tiêu Dao liếc mắt nhìn hai nhà khoa học xa xa kia một cái, lạnh lùng cười.
Thì ra là thế!
"Thất Thất, điện cho cơ trưởng, chúng ta đi, William, giết bọn họ." An Tiêu Dao liên tục hạ hai mệnh lệnh, Cố Thất Thất đi liên hệ cơ trưởng, William không hề nghĩ ngợi, hai phát súng giết hai nhà khoa học.
Hạ Thanh có chút bất ngờ, nhưng cô vốn nhìn quen chết chóc nên không kinh hãi.
Chỉ là, lần đầu tiên cô nhìn thấy An Tiêu Dao hạ mệnh lệnh giết người bình thường.
Những người này đối với bọn họ mà nói, dường như không có gì uy hiếp, chỉ là nhà khoa học mà thôi. Hai người kia cũng thật bất ngờ, không biết vì sao An Tiêu Dao đột nhiên trở mặt giết bọn họ, William cũng không biết vì sao, An Tiêu Dao dẫn bọn họ lên xe, cấp tốc rời đi.
Mang Phi ở cảng, đột nhiên dẫn người xông trở về, hình như bọn họ nghe được mệnh lệnh gì. Hạ Thanh dường như hiểu được cái gì, lúc này lên phi cơ cũng không kịp, Cố Thất Thất quyết đoán lệnh cơ trưởng đi nơi an toàn đợi lệnh, mấy người bọn họ xuống xe, ẩn thân trong thành nhỏ.
Cố Thất Thất hỏi, "Chuyện gì xảy ra?"
"Đây là một hồi âm mưu, bọn họ biết được chúng ta sẽ cảm thấy hứng thú đối với các nhà khoa học này, nên cố ý chế tạo sự cố, đem bọn họ tống xuất đến."
Hạ Thanh một điểm liền thông, "Ý của anh là, bọn họ hi vọng anh có thể cướp đi hai nhà khoa học này?"
"Thông minh!"
William vừa nghĩ, "Bọn họ có thể nghiên cứu trọng lực, nếu như chúng ta bị lừa, đem bọn họ về tổng bộ, bọn họ lợi dụng kỹ thuật của mình, sợ rằng... Toàn bộ căn cứ tổng bộ cua chúng ta cũng bị bọn họ nắm giữ, mai trong lòng đất, quá hiểm ác. Ai nghĩ ra cái chủ ý có thể độc ác như vậy, may mắn chúng ta không có bị lừa."
Hai nhà khoa học này có tâm muốn cùng căn cứ của vương bài đồng quy vu tận.
Hạ Thanh muốn nghĩ cũng không cần nghĩ, tất cả chuyện này cũng đều có người sau lưng bày ra. Mang Phi còn đang ở cảng đợi lệnh, vừa nghe đến hai nhà khoa học này bị bắn chết liền lập tức quay lại tấn công.
Nếu là bọn họ mang hai nhà khoa học này trở lại tổng bộ thì nhiệm vụ của Mang Phi liền hoàn thành.
Anh vội vã lấy tiền, chẳng qua là diễn một tuồng kịch, xác định tính chân thật của âm mưu.
Cũng chỉ có chính trị gia mới có thể nghĩ đến âm mưu này, việc không đếm xỉa đến mạng người như vậy, vậy mà cam tâm tình nguyện hi sinh hai nhà khoa học, đây là hai nhà khoa học cấp quốc bảo nha.
Bọn họ cũng không tiếc.
Trong lòng Cố Thất Thất còn sợ hãi, "May mắn là anh tới, nếu như là em cùng Hạ Thanh, có lẽ liền dẫn bọn họ trở về."
Chưa chắc các cô sẽ để cho bọn họ đi tổng căn cứ, nhưng nhất định sẽ dẫn bọn họ tới New York. Nếu để bại lộ tổng bộ, bọn họ không kiên trì sẽ cùng người tổng bộ đồng quy vu tận, đây cũng là một tổn thất vô cùng lớn.
Rất nhiều thành viên quan trọng của bọn họ cũng ở tổng bộ New York .
Mặc kệ bọn họ lựa chọn như thế nào, hai chỗ này đều nguy hiểm như nhau.
"Tôi đã nói phải xử Mang Phi mà." Hạ Thanh nói, "anh xem, giữ lại anh ta, không có gì hay ho, quả nhiên đã xảy ra chuyện. Người âm hiểm giả dối như thế sẽ không như nhau mà thả anh ra cửa đâu."
"Không có gì, chỉ là lính đánh thuê mà thôi, chúng ta ứng phó được." An Tiêu Dao cầm máy vi tính, trên bản đồ hiện lên rất rõ ràng vị trí của Mang Phi cùng đồng bọn, cách bọn họ có hai trăm mét, đang tới gần bên này.