Sáng sớm ăn cháo, là một lựa chọn tốt nhất.
Hạ Thần Hi không có ý kiến gì, trừ cháo cua, Đường Bạch Dạ còn gọi thêm một vài món ăn nhẹ cùng rau cải, phối hợp rất hoàn mỹ.
"Sao anh đột nhiên muốn mời tôi ăn điểm tâm?"
Đường Bạch Dạ mặt không thay đổi nói, "Lời này nghe giống như cô không muốn tôi mời cô ăn."
"Ảo giác, ảo giác, Đường tổng, tuyệt đối là ảo giác." Hạ Thần Hi cười gượng, nói, "Tôi giúp anh nuôi một bảo bối lớn như thế, anh mời tôi vài bữa cơm cũng chỉ hẳn là ..."
Tựa như biết cô nói lời gì, Đường Bạch Dạ triệt để xem nhẹ.
Cháo cua rất nhanh mang lên, ngon lại thơm.
Hạ Thần Hi đã cảm thấy bụng hơi đói, một tô cháo cua đã được mang lên, nhân viên phục vụ vốn nghĩ muốn múc cháo cho hai người họ, Đường Bạch Dạ nháy mắt, muốn anh ta lui ra, nhân viên phục vụ chỉ có thể bỏ đi.
Hạ Thần Hi múc một chén, cháo cua thoạt nhìn rất ngon miệng, mỹ thực phía trước, tâm tình Hạ Thần Hi cũng trở nên vô cùng tốt.
"Hạ Thần Hi, múc giúp tôi."
"Chính anh có tay."
"Tôi chính là muốn cô múc giúp tôi." Đường Bạch Dạ nói, thẳng tắp nhìn cô, mang trên mặt thân sĩ ưu nhã cười, một chút cũng sẽ không để cho người khác cảm thấy anh rất bá đạo.
"Cổ quái." Hạ Thần Hi lẩm bẩm một tiếng, cũng không cùng anh tính toán, giúp anh múc một chén, đẩy tới trước mặt anh.
Tâm tình Đường Bạch Dạ rất tốt.
Người phụ nữ này, cho tới bây giờ chưa lần nào múc cho anh một chén cơm, một bát canh.
Ở Hạ gia ăn cơm, đều là Hạ bảo bối làm việc này.
Món ăn nhẹ được mang lên, phần nhiều đều là những món Hạ Thần Hi thích, thậm chí Hạ Thần Hi thích củ cải trắng cũng có, Đường Bạch Dạ ghét nhất củ cải trắng, Hạ Thần Hi nghĩ thầm, đây là thời tiết muốn thay đổi sao?
Đường tổng ăn cơm, chưa bao giờ quản khẩu vị của người khác.
Hạ Thần Hi có một loại cảm giác thụ sủng nhược kinh.
Vì sao, cô có một loại cảm giác giống như bữa cơm cuối cùng.
"Đường tổng..." Cô thấp thỏm bất an hỏi, "Anh bị kích thích gì sao?"
"Câm miệng, ăn cơm!" Đường Bạch Dạ trừng mắt liếc cô một cái.
Hạ Thần Hi thầm nghĩ, ngây thơ mới tin anh .
Đường Bạch Dạ ăn xong một chén, cười rất tao nhã nói, "Hạ tiểu thư, tôi muốn ăn nữa."
Hạ Thần Hi, "..."
Đường tổng, anh xác định tay anh bị phế rồi sao?
Đường Bạch Dạ mỉm cười nhìn cô, thái độ đó giống như ánh mắt của hạ bảo hối, nên Hạ Thần Hi muốn châm chọc tâm cũng bị mất, lại giúp anh múc một chén, Đường Bạch Dạ tiếp nhận, lại ăn tiếp.
Hạ Thần Hi sáng sớm khẩu vị không tốt, ăn một chén liền không muốn ăn, muốn uống một ly sữa đậu nành nóng.
"Tôi cũng muốn."
Hạ Thần Hi trầm mặc, Đường tổng, chính anh không gọi được sao?
"Xin lỗi, cho tôi một bình sữa đậu nành nóng."
"Tốt , xin chờ một chút."
Đường Bạch Dạ hỏi, "Tại sao muốn một bình?"
"Tôi cũng muốn thêm một ly, ai biết được có phải anh muốn uống thêm nữa không, miễn cho phiền phức."
Đường Bạch Dạ lnghĩ, ai muốn uống đồ chơi này ly thứ hai chứ.
Cuối cùng, hai người uống xong một bình sữa đậu nành.
Hạ Thần Hi nghĩ thầm, Đường tổng hôm nay nhất định không bình thường.
...
Này cách Đường thị cũng không xa, Hạ Thần Hi một mình đi bộ đến công ty, Đường Bạch Dạ lái xe đi, này thành ăn ý của bọn họ.
Cô cuối cùng đến phòng làm việc, kiểm tra vị trí chỗ làm.
Cô vừa mới ngồi xuống, Lâm Lâm liền đem một phần báo cáo đến cho cô, "Thần Hi, đây là số liệu đội kỹ thuật thu thập được, tôi đã phân tích qua, có mấy vấn đề nhỏ, đẳng kết cấu công trình số liệu ra làm một lần điều chỉnh, hẳn là không có vấn đề gì. Cuối cùng nhóm có một số liệu làm sai, cần phải sửa lại, cô có thể kí tên sao?"