Nâng lên, kéo chốt an toàn.
Xạ kích.
Mười phát, liên tục không ngừng.
Chờ cô xạ kích xong, toàn sân chơi lặng im.
Đường Bạch Dạ đều quên muốn dạy Hạ bảo bối cái gì, kinh ngạc nhìn về phía mục tiêu.
Mười phát toàn trúng mục tiêu!
Vượt kỷ luật của Đường Bạch Dạ.
Hạ Thần Hi chậm rãi bỏ súng xuống, ánh mắt lãnh khốc, rơi vào thế giới riêng của mình, giờ khắc này, cô giống như một nữ vương đến từ địa ngục, toàn thân tản mát ra một cỗ sắc bén băng lãnh.
Không người nào dám đến gần.
"Chị... chị?" Trái tim nhỏ của Hạ bảo bối run .
Tiếng nói của Hạ bảo bối xa xôi mơ hồ, lại đem Hạ Thần Hi kéo về thế giới hiện thực, cô vô cùng mờ mịt.
"Làm sao vậy?"
Hạ bảo bối chỉ vào mục tiêu nơi xa xa , Hạ Thần Hi vừa nhìn, "Oa, vận khí của chị tốt như vậy sao, toàn trúng?"
Liền nhận được điện thoại di động 4s.
Giải thưởng cao nhất.
Lão bản mặt như lá chuối, vì từ lúc mở sân bắn tới nay, lần đầu tiên có người bách phát bách trúng.
Quá kinh khủng.
Người phụ nữ này là người sao?
Đường Bạch Dạ như có điều suy nghĩ nhìn Hạ Thần Hi, "Cô từng học xạ kích?"
Trừ phi là tay súng thiện xạ, bằng không không ai có thể dưới tình huống như vậy có thể bắn bách phát bách trúng, Đường Bạch Dạ cũng là tay súng thiện xạ cũng làm không được như vậy, theo anh biết, có thể làm được loại trình độ này, chỉ có vài người làm sát thủ cùng đặc công nằm trên bảng xếp hạng quốc tế.
"Không có a, tôi trước đây chưa từng bắn trúng phát nào." Hạ Thần Hi rất vô tội, đột nhiên cười hắc hắc, "Bảo bối, chị so với em rất có thiên phú a."
Hạ bảo bối 囧, "Chị nói bừa ."
"Cô vừa thế nào xạ kích ?" Đường Bạch Dạ không tin có sự trùng hợp như vậy.
"Dựa theo lời anh chỉ bảo bối." Hạ Thần Hi nói.
Đường Bạch Dạ đem súng trường cho cô, "Bắn lại một lần."
Lão bản vẻ mặt đau khổ, Đường Bạch Dạ nói, "Dù cho bách phát bách trúng cũng sẽ không bắt ngươi đưa di động."
Hạ bảo bối mặc dù không hiểu, vẫn như cũ cầm súng trường lên, xạ kích.
Tư thái, động tác đều đúng, thế nhưng, chỉ trúng một phát.
"Ai, vận khí tốt quả nhiên chỉ có một lần."
Đường Bạch Dạ 囧, chẳng lẽ mèo mù thật có thể ngậm đến chuột chết?
Quá thần kỳ.
Hạ bảo bối nói, "Con muốn học, con muốn học, chị cũng có thể mơ hồ làm được, không có do gì con không làm dược, Đường tiên sinh, dạy con."
Đường Bạch Dạ cười tiếp tục chỉ dạy Hạ bảo bối, Hạ Thần Hi ở một bên buồn chán nhìn.
Không ra nhìn có một chút hứng thú đối với xạ kích, Đường Bạch Dạ thầm nghĩ, có lẽ là anh suy nghĩ nhiều.
Nếu không biết Hạ Thần Hi, nếu không biết cô là một kỹ sư.
Thì một màn kia, Đường Bạch Dạ sẽ không chút do dự phán đoán, Hạ Thần Hi là sát thủ chuyên nghiệp đứng thứ ba trên bảng xếp hạng quốc tế.
Cô xuất thủ mau lẹ, chính xác, hơn nữa, vô cùng hung ác.
Đây là khẩu súng trò chơi, nhưng khi ở trong tay cô như biến thành súng thật.
Nhanh, chuẩn, chính xác.
Phi thường làm người ta giật mình.
Đường Bạch Dạ ở hắc đạo lăn lộn nhiều năm như vậy, chưa từng thấy qua kỹ thuật bắn súng thần kỳ như vậy.
Chỉ có sát thủ hàng đầu mới có tốc độ cùng chuẩn sát như vậy.
Chỉ tiếc, Hạ Thần Hi sao có thể.
Cô đẹp mỹ lệ, xinh tươi như vậy, một chút sát khí cũng không có.
Hơn nữa, cô rất ấm áp.
Sát thủ sao lại có trái tim ấm áp như vậy.
Hạ Thần Hi bắn xong, không yên lòng luyện thêm.
Cô thử mấy lần nữa, nhưng đều không trúng.
Đường Bạch Dạ kinh ngạc đến cực điểm, chẳng lẽ mèo mù thật có thể bắt được chuột?
Tròn một buổi chiều, Hạ bảo bối đều ở đây tập bắn, bắn gần hai ngàn viên đạn, may mắn Đường Bạch Dạ tiền mặt quá nhiều, tài đại khí thô, mặc dù bị mất một chiếc điện thoại 4s, lão bản vẫn đang rất vui vẻ.