Mục lục
Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc - Trình Ninh Tĩnh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đoán mật mã gì gì đó,không phải sở trường của Hạ Thanh, cô mở nhiều lần cũng không ra Hạ Thanh lặng yên 囧 , đây thật là một kỹ thuật sống, cảm ứng nóng hẳn là có thể nhìn ra những nơi thường xuyên sờ qua , nhưng đây cũng là quyết định không đáng tin. Cuối cùng vẫn không thể giải khóa, chỉ có thể oán hận đem di động để trở về , bởi vì An Tiêu Dao đi ra.

Tắm rửa đã vậy còn quá nhanh, anh có tắm kỹ không vậy! ! ! !

Hạ Thanh châm chọc, đi đến bên cạnh, không để ý tới An Tiêu Dao, An Tiêu Dao ném khăn tắm, phong tao ở trong phòng đi tới đi lui, Hạ Thanh lặng yên thu dọn đồ đạc, An Tiêu Dao đi tới bên cạnh cầm điện thoại lên, Hạ Thanh liếc một cái, muốn nhìn mật mã, bởi vì góc khuất vẫn không thấy được, trong lòng Hạ Thanh liên tục nói mười mấy lần đáng tiếc..

Thực sự là con mẹ nó đáng tiếc.

Hạ Thanh cuối cùng cùng cũng không có cơ hội nhìn mật mã, vẫn loay hoay tới lúc rửa mặt đi ngủ

An Tiêu Dao không có thói quen xem điện thoại trước khi đi ngủ. Từ sau khi kết hôn, cũng là điển hình nam nhân tốt, không thức trắng đêm làm việc , đặc biệt yêu quý thân thể, mười hai giờ liền tuyệt đối đi ngủ, vô cùng tiêu chuẩn.

"Anh thực sự không tính toán đổi tiếng chuông điện thoại ngu xuẩn này sao?"

"Em vẫn còn tâm tâm niệm niệm chuyện này a?"

"Lời vô ích, lão tử một hồi nằm mơ cũng mơ không thấy đâu." Hạ Thanh nói, ánh mắt nhìn An Tiêu Dao có thể nói là như lang như hổ. Quả thực giống như là muốn ăn tươi nuốt sống, đây là điển hình của biểu hiện muốn hành hung.

An Tiêu Dao nói, "Cá nhân anh đối với tiếng chuông rất yêu thích, tạm thời không có tính toán bỏ đi, đương nhiên, nếu như em có thể hát một ca khúc ghi lại rồi cho anh làm tiếng chuông, anh có thể suy nghĩ một chút đổi đi."

"Anh mơ đi." Hạ Thanh hừ hừ, trong lòng khó nhịn bực bội.



"Vậy không bàn nữa."

Hạ Thanh giận không kìm được, thiếu chút nữa một cước đem An Tiêu Dao đá xuống, An Tiêu Dao mỉm cười ôm hông của cô, đầu để lên bả vai cô cọ cọ, nhẹ giọng hấp dẫn nói: "Đương nhiên, nếu như em có thể thay đổi tâm ý, dùng biện pháp khác lấy lòng anh, anh cũng có thể suy nghĩ một chút."

"Biện pháp gì?" Bầu không khí quá mức ái muội, phu thê hai người giấu trong chăn lặng lẽ nói, Hạ Thanh nhất thời cũng không kịp phản ứng, ngốc nghếch hỏi.


An Tiêu Dao thiếu chút nữa cười lạc giọng, lại chững chạc đàng hoàng nói, "Nghe nói nam nhân đều là động vật sống bằng nửa người dưới, có lẽ em có thể suy nghĩ dùng sắc dụ chồng gì gì đó."


" Mẹ kiếp, anh đang nghĩ gì?." Hạ Thanh giận, một tay đẩy An Tiêu Dao ra sau đó lột xuống móng vuốt của anh đang trên người mình xuống, "Tránh ra, anh nghĩ cũng đừng nghĩ, muốn chiếm tiện nghi, không có cửa đâu, lão tử uy vũ không khuất phục, anh muốn dùng tiếng chuông kia thì dùng.”


Vì mình thuần khiết Hạ Thanh trốn rất xa nằm một bên ngủ nhưng sau đó hai tay hai chân lại quấn lấy An Tiêu Dao mà ngủ. Hạ Thanh thề cô trước khi ngủ rất qui củ, rất tiêu chuẩn.


Hình thành tư thế ngủ như vậy tuyệt đối là vấn đề của anh ta.


Hạ Thanh đi ngủ rõ ràng rất quy củ, rất ít động , nhưng cuối cùng cũng không biết vì sao lại lăn đến bên người An Tiêu Dao,nếu là An Tiêu Dao qua đây ôm cô, cô khẳng định biết, cũng không phải ngủ như chết .


Nếu là An Tiêu Dao lăn qua đây, vị trí của hai người bọn họ hẳn là ở Hạ Thanh bên này Tiêu Dao bên kia , Hạ Thanh vẫn luôn nghĩ mãi không thông.


Đương nhiên thói quen cũng không có gì oán giận , dù sao nhiệt độ thích hợp trong phòng, có một lò sưởi thiên nhiên ôm đi ngủ cũng thoải mái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK