Mục lục
Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc - Trình Ninh Tĩnh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lần trước bé chỉ là ra đảo hai ngày, trở về Tiểu Manh Oa khóc phá hủy giọng nói.

Nếu là mang cô trở lại, vậy cũng không được, không có thiết bị cùng tinh nhuệ nhất chữa bệnh đội ngũ đảo nhỏ chữa bệnh, cô muốn xảy ra chuyện gì nhưng làm sao bây giờ a.

"Không được, con sẽ cùng gia gia giải thích ." Hạ bảo bối nói, trong lòng cảm thấy đối với gia gia rất xin lỗi.

Hạ Thần Hi cùng Đường Bạch Dạ liếc mắt nhìn nhau, trái lại không nói gì.

"Được rồi, mammy daddy, con cúp điện thoại."

"Chiếu cố tốt chính mình, bảo bối nhi, mặc kệ phát sinh chuyện gì, mammy tin con có thể ứng phó, đừng quay đầu lại nhìn, nỗ lực hướng phía trước mặt nhìn là được." Hạ Thần Hi nói, Hạ bảo bối đáp một tiếng, cúp điện thoại.

Đường tổng hỏi, "Bé rốt cuộc gọi điện thoại đến làm cái gì?"

Hạ Thần Hi tức giận liếc anh một cái, "Em nguyên bản có cơ hội biết, để anh tới quấy rối."

"Tâm tình của bé rất tốt a, này thì thế nào."

Hai người yên lặng một hồi, mắt to trừng mắt nhỏ, Đường tổng nghiêm túc nói, "Anh cảm thấy bé thực sự nuôi một con dâu nuôi từ bé, nếu không vì sao không trở về nhà? Chẳng lẽ chỉ có một mình anh nghĩ như vậy?"



Anh lấy một loại biểu tình lão bà chúng ta vẫn luôn là lòng có thông minh sắc sảo nhìn Hạ Thần Hi.

Hạ Thần Hi lặng yên nghiêng đầu qua một bên đi, "Tuyệt đối không là một người."

Đối với lão bà cùng mình lòng có thông minh sắc sảo tỏ vẻ rất hài lòng Đường tổng nói tiếp, "Anh đánh đố, Hạ Thanh rời khỏi đảo nhỏ chuyện thứ nhất chính là ảnh chụp con dâu của chúng ta nuôi từ bé đem phát cho em xem, hẳn không phải là một mình anh nghĩ như vậy phải không?"

Hạ Thần Hi, "..."

Cô xác thực cũng là muốn như vậy.

Đường tổng phi thường hài lòng kéo Hạ Thần Hi, "Đi lạp, ăn cơm, lấy ánh mắt bảo bối nặng khẩu vị như vậy, em khẳng định đoán không ra bé thích dạng loại hình gì, chúng ta đánh cuộc?"

"Như em vậy , bé có yêu mẫu tình kết." Hạ Thần Hi quyết đoán nói.

Đường tổng cắt một tiếng, "Em là của ạnh được không? Đừng đánh chú ý nhi tử, anh cảm thấy là một vị hoa tuyết hơi ngốc nghếch."

Hạ Thần Hi, "..."

An Tiêu Dao trên tầng cao nhất, đã là nửa đêm, bóng đêm cũng có chút nồng mực, thiếu niên tổ huấn luyện vào buổi tối huấn luyện huýt gió, hơn một trăm các thiếu niên ở trong vòng năm phút tề tụ bãi cát trên, ở một mảnh hỗn loạn cấp tốc lập đội hình.



Vào buổi tối huấn luyện, hơn phân nửa là ngắm bắn cùng ẩn nấp.

Huấn luyện dẫn đội ngũ của mình đi rừng rậm, trên bờ cát lại khôi phục yên lặng, An Tiêu Dao đi tới bên cạnh bé, Hạ bảo bối một người ngồi ba bốn tiếng đồng hồ, "Phẫu thuật rất thành công, Oa Oa không có việc gì , ngày mai sẽ có thể tỉnh lại, độc tố cũng sẽ từ từ thanh trừ."

Hạ bảo bối thở phào nhẹ nhõm, vẫn như cũ ngồi, nhìn ngoài khơi.


An Tiêu Dao ở bên cạnh bé ngồi xuống, thấy bé lấy di động, nhíu mày, "Cậu không trải qua đồng ý, ra bên ngoài giới gọi điện thoại?"


"Tôi biết sẽ không có chuyện gì, tổ người tin tức sẽ chặn lại tín hiệu, sẽ không bị người khác truy tung đến, tôi chỉ là trong lòng khó chịu, muốn gọi điện thoại mammy daddy tìm an ủi." Hạ bảo bối giải thích nói, tường lửa là bé cách tân , bé tuyệt đối có lòng tin, người ngoài truy tung không được tín hiệu bé.


An Tiêu Dao cười, "Cậu gọi điện thoại tìm Đường tổng an ủi, quả thực là..."


"Ngu xuẩn a." Hạ bảo bối cười, "Tôi nhất định bị Tiểu Manh Oa truyền nhiễm ."


"Thế nhưng, cậu tâm tình rất tốt."


"Ừ, không có việc gì ." Hạ bảo bối nói, "Tôi cũng làm xong tiếp thu sở có thể chuẩn bị."


"Cậu có thể không cần tiếp thu khả năng xấu nhất, bé bình an vô sự ." .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK