Chân tình?
Giả ý?
Tất cả đều mê loạn .
Hạ Thần Hi đột nhiên hỏi, "Đường Bạch Dạ, anh vẫn muốn tôi yêu anh, nhưng anh không nghĩ sẽ yêu tôi, chống cự tôi, có phải bởi vì, anh không muốn tôi đi vào thế giới của anh hay không.”
"Anh sợ tôi biến thành một Lâm Tình thứ hai?"
Đường Bạch Dạ ngẩn ra...
...
Giữa Đường Bạch Dạ cùng cô, vẫn là anh đòi yêu, anh muốn yêu, bởi vì anh thiếu yêu, phụ nữ yêu anh, nhiều, anh đẹp trai, anh có quyền thế, địa vị, không ai yêu anh thật tình.
Anh ở trước mặt cô, vẫn là hình tượng hoa tâm phong lưu, muốn cô yêu, nhưng không muốn yêu cô.
Hạ Thần Hi giống như khẳng định phỏng đoán của cô, "Sau chuyện của Lâm Tình, anh sợ phải trả giá, bởi vì anh sợ mất đi.”
"Anh đối với tôi có cảm giác chinh phục, tôi lại là mẹ của đứa nhỏ, anh muốn một gia đình, nhưng anh lại không muốn vì cái này trả giá tình cảm, anh sợ một ngày cái nhà này bị phá thành mảnh nhỏ.”
"Nếu như anh không trả giá bằng tình cảm, chờ anh mất đi, anh cũng sẽ không đau lòng, anh cũng sẽ không tiếc hận.”
...
Chính là bởi vì như vậy, Đường Bạch Dạ vẫn luôn không muốn trả giá bằng cảm tình.
"Tôi cự tuyệt anh, là bởi vì anh kích kỷ, không muốn trả giá, lại muốn yêu, lúc anh cầu hôn tôi liền suy nghĩ, anh rốt cuộc ích kỷ tới trình độ nào, mới có thể keo kiệt trả giá như vậy."
...
"Đối với bảo bối như vậy, đối với tôi cũng là như thế."
Cô đột nhiên minh bạch, vì sao Đường Bạch Dạ cự tuyệt để cho công chúng biết Hạ Thiên là con của anh, nếu không phải anh muốn một kết quả, lại quá khát vọng, chỉ sợ anh sẽ không làm giám định ADN, cô nghĩ, lúc đó Đường Bạch Dạ nhất định rất mâu thuẫn.
Đường lão biết bảo bối là con của anh, lại không gặp bảo bối nói chuyện, Đường Bạch Dạ cũng vui vẻ, anh càng sợ Đường lão nghĩ bảo bối nhận tổ quy tông.
Cho nên, anh đối Đường lão, vẫn dùng ngôn từ sắc bén.
Truyền thông tiết lộ, Đường Bạch Dạ có con riêng.
Ngày hôm sau, đã có scandal Đường Bạch Dạ, đem tin tức này che phủ, giống như chuyện đó chưa từng xuất hiện, về sau lần thứ hai xuất hiện, đều bị.....
Chỉ có bằng hữu anh tin tưởng, như Lâm Nhiên mới biết, bảo bối là con anh.
Đường Bạch Dạ cất giấu bảo bối, chỉ là bởi vì, anh nghĩ muốn bảo hộ bảo bối.
Với cô, anh càng ích kỷ.
Cũng không phải là bản tính anh như vậy, chỉ là Lâm Tình cho anh ám ảnh quá lớn.
Bây giờ Đường Bạch Dạ, cự tuyệt trả giá.
Trên mặt Đường Bạch Dạ xẹt qua một tia nhếch nhác, thô bạo cắt ngang Hạ Thần Hi, "Cô nói sai rồi, Hạ Thần Hi, cô đừng tự cho mình là thông minh.”
Hạ Thần Hi nhìn anh, trầm giọng nói, "Tôi là tự cho mình là thông minh, hay chỉ nói ra tâm sự của anh, trong lòng anh biết rõ ràng.”
Cô cho rằng, Đường Bạch Dạ là vạn năng , cường đại .
Cô chưa từng nghĩ tới, anh cũng sẽ có nhược điểm.
Thật ra trong lòng người đàn ông này cũng có một vết thương, cũng có sợ hãi, cũng có... Nhược điểm.
"Hạ Thần Hi, đừng tưởng rằng cô hiểu rõ tôi, tôi ghét phụ nữ tự cho mình là đúng." Sắc mặt Đường Bạch Dạ sắc lùng, nhìn ánh mắt của cô băng lãnh cực kỳ.
Hạ Thần Hi đột nhiên cười, "Đúng vậy, đêm nay tôi mới phát hiện, tôi một chút cũng không biết anh, lại tự nhận là hiểu biết anh, nếu như Tiêu Tề không xuất hiện, có lẽ, anh sẽ không nói ra những lời đó. Có lẽ, tôi thực sự cũng không biết anh là hạng người gì."
Đường Bạch Dạ cười lạnh, "A, vậy bây giờ cô cảm thấy, tôi là hạng người gì?"
Hạ Thần Hi mỉm cười, "Ngu ngốc."
"Hạ Thần Hi!" Đường Bạch Dạ đột nhiên, hung ác nhìn cô.
Hạ Thần Hi đạm đạm nhất tiếu, "Thật là ngu ngốc."