Đẹp đến cực điểm.
Tâm Nolan trở lên ấm áp hơn, vỗ lưng Lục Trăn trấn an.
Tiểu Trăn, tiểu trăn...
Lục Trăn cứ nằm ngủ trên người Nolan một đêm như vậy, sáng sớm tỉnh lại, người còn có chút mơ hồ, chỉ cảm thấy trên người rất ấm, thân thể Lục Trăn đều tốt, độc tố đã rút lui, người cũng thoải mái một ít, chỉ là miệng đặc biệt khô rát.
Lồng ngực xúc cảm thật ấm áp, rất trắng mịn.
Lục Trăn mở mắt ra, ý thức được mình đang ôm một người, là nam nhân.
Lục Trăn nghiêng đầu, nhìn thấy Nolan mệt mỏi rã rời, còn chưa có tỉnh lại, giữa đường chạy trốn, Lục Trăn đã trốn ở trên cây ngủ được tiếng đồng hồ, Nolan vẫn luôn không ngủ, so với Lục Trăn muốn mệt mỏi rã rời hơn, chiếu cố Lục Trăn thẳng đến khi hạ sốt, Nolan mới dám nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Lục Trăn có một chút hoảng hốt, Nolan thế nào tới?
Nolan tới làm gì?
Trên thân thể đau đớn nhắc nhở Lục Trăn, nguyên lai một thương là do Nolan, Lục Trăn chưa chết, Lục Trăn lập tức có chút ủy khuất.
Người này đã bỏ qua mình , trở về làm cái gì?
Tới thật là trùng hợp, chậm một bước nữa, dự đoán mình cũng thấy diêm vương đi.
Lục Trăn vẫn đối với chính mình rất tự tin, chưa từng nghĩ tới có một ngày, mình gặp phải kẻ địch, thời gian do dự, sẽ chết tại trong rừng rậm này, nhưng mà, bây giờ, Lục Trăn mới biết, cướp đi tính mệnh của ngươi , thường thường không phải là kẻ địch của ngươi.
Phi thường châm chọc.
Hạ thân Nolan chỉ mặc huấn phục, nửa người trên không mặc quần áo, Lục Trăn nằm ở trên người Nolan, Lục Trăn mơ hồ nhớ tới, hôm qua mình phát sốt , Nolan là vì giúp mình hạ sốt, để mình thoải mái hơn một chút, cho nên Nolan mới phải làm như vậy.
Lục Trăn giật giật thân thể, đau đến muốn chết, Lục Trăn nghiêng đầu nhìn nhìn cánh tay của mình, băng bó rất khá, xem ra Nolan đã giúp mình lấy đạn ra, trong bắp đùi cũng cực kỳ đau, Lục Trăn cũng có thể cảm giác được vị đạo huyết tinh(máu).
Mất máu quá nhiều, Lục Trăn có chút mắt hoa.
Lục Trăn giật giật, Nolan cũng nhận thấy được Lục Trăn có động tĩnh, Nolan ngẩng đầu lên, kinh hỉ nhìn Lục Trăn, tầm mắt đối nhau, nhất thời ai cũng không biết nên nói cái gì cho phải, kiếp sau trùng sinh, trong lòng Lục Trăn bị bỏ qua ủy khuất, Nolan áy náy, nhất tề xông tới.
Lục Trăn thiếu chút nữa cho mình một cái tát, anh ủy khuất cái gì, anh lại không phải nữ nhân, là anh xung phong nhận việc muốn tới gặp những kẻ trộm này, Nolan đem mình bỏ lại làm sao vậy? Mình cũng không phải không biết Nolan là một danh sĩ quan.
Nolan có trách nhiệm của chính mình.
Lục Trăn anh tính cái gì? ?
... ...
Lại thích, cũng so ra Lục Trăn kém quốc gia.
Tâm Nolan đều đau, sờ sờ trán của Lục Trăn, Lục Trăn hạ sốt , không có nhiều lần, Nolan không biết nên nói như thế nào, chỉ có thể xoa xoa mái tóc ngắn còn ẩm ướt của Lục Trăn, đây đã là động tác ôn nhu nhất mà Nolan có thể làm ra.
Viền mắt Lục Trăn có chút nóng, tùy ý là ai, cho là mình chết chắc rồi, kết quả còn sống, lại gặp được người trước khi chết muốn thấy nhất, ai cũng sẽ cảm động.
"Tôi khát." Thực sự không muốn bị loại cảm xúc yếu đuối này nắm lấy, cũng không muốn làm cho mình trở nên càng lúc càng nhếch nhác, Lục Trăn nhàn nhạt mở miệng, vừa mở miệng mới biết, thanh âm chính mình là khàn khàn.
Nolan ôm Lục Trăn đứng dậy, để anh ngồi, Nolan sợ Lục Trăn lạnh , trời còn chưa có sáng hoàn toàn, trong rừng rậm nhiệt độ rất thấp, Nolan đem tác huấn phục bao vây lấy Lục Trăn, Nolan xoay người ngồi xổm xuống rót nước.