An Tiêu Dao, "..."
Quan hệ của anh và Cố Thất Thất là như thế nào chứ. Ở trên đảo nhỏ lúc huấn luyện, đại đa số An Tiêu Dao luôn ở trần, anh mặc áo sơ mi cũng lười đóng cúc áo, Cố Thất Thất tự nhiên nhìn thấy kiệt tác của Hạ Thanh .
Không thể không nói, bộ dáng nàyTiêu Dao thật không nhận ra.
Cố Thất Thất thầm nghĩ, y phục trên người rộng lùng thùng, áo sơ mi ngăn cắm ở quần, thoạt nhìn phóng đãng không kiềm chế được, thoạt nhìn không có gì biếng nhác mà rất gợi cảm, An Tiêu Dao tìm gói thuốc, thuận miệng hỏi một câu.
"Tình hình thế nào rồi?"
"Hình như phía ngân hàng bên kia xảy ra vấn đề, nói thật cho em biết, chuyện này có phải anh làm hay không?" Cố Thất Thất cảm thấy rất kỳ quái, thời gian trôi qua lâu như vậy thì phía ngân hàng cũng phải chuẩn bị xong rồi chứ. Không ngờ còn xảy ra chuyện, khẳng định có người nhúng tay.
An Tiêu Dao cười, "William sẽ xử lý tốt."
Anh tìm được gói thuốc, mấy hôm trước đều là Cố Thất Thất bôi thuốc, Cố Thất Thất lẩm bẩm một câu, "Hôn quân!"
Hạ Thanh nằm bò ở trên giường, duỗi thẳng hai cái chân trắng nõn chờ bôi thuốc, An Tiêu Dao khụ một tiếng, kéo chăn qua phủ lên hai cái chân quyến rũ của cô, nha đầu này là cố ý, Hạ Thanh quay đầu liếc anh một cái.
"Xuống giường thật không nhận ra anh, giả chính nghĩa."
Cách một lớp chăn An Tiêu Dao liền tét lên mông cô một cái, "Đừng đùa nữa! Em nhìn vết thương của em một chút đi."
Anh giúp Hạ Thanh bôi thuốc cầm máu trước, đây là thuốc đặc trị do đội ngũ bác sĩ chuyên môn nghiên cứu của vương bài phát triển ra, đối với động mạch đang xuất huyết biểu hiện hiệu quả rõ ràng. Vừa mới bôi thuốc chưa tới một phút đồng hồ, máu liền ngừng chảy ra, Hạ Thanh thực sự cũng cảm thấy đau, không còn tâm tư bát nháo như trước, nằm bò ỉu xìu. An Tiêu Dao bưng một chậu nước nóng tới, lau sạch những vết máu đi, Hạ Thanh quay đầu lại cười hỏi, "Ai, vừa rồi có thoải mái không?"
An Tiêu Dao, "Ừ."
"Ừ là có ý gì, không giao lưu kinh nghiệm lần sau không có quyền lợi nhé."
An Tiêu Dao quyết đoán thẳng tanh, "Rất thoải mái."
"Tôi biết đàn ông cầm thú như bọn anh đều thích như vậy mà." Hạ Thanh châm chọc một câu, hướng đầu mình đánh một quyền, "Tôi cũng thực sự là não úng, vậy mà lại làm chuyện này vì anh, quá..."
An Tiêu Dao cúi người xuống, hôn một cái lên gương mặt cô, cười thỏa mãn như con hồ ly, "Anh còn thích em làm nhiều lần hơn thế nữa."
Đây mới thực là thực tủy tri vị a.
Loại hưởng thụ này tiêu hồn thực cốt, có người đàn ông nào không thích chứ.
"Nghĩ cũng đừng nghĩ!" Hạ Thanh oán giận, "Tôi cũng phải thử xem nếu anh không thích hợp, tôi sẽ đổi người khác."
Cô vừa nói xong lại bị An Tiêu Dao đánh.
Anh phát hiện, da mặt Hạ Thanh thực sự là dày, cô không hề cảm thấy khúc mắc hay xấu hổ khi thảo luận vấn đề này. Cứ nhìn bộ mặt lạnh tanh của Cố Thất Thất, anh có dự cảm, bình thường các cô luôn luôn bàn tán về chủ đề H.
Bôi thuốc xong, anh lại băng bó kỹ một lần nữa. Sau đó, An Tiêu Dao cũng ngồi lên giường ôm cô, Hạ Thanh cũng không cảm thấy xấu hổ, hiện tại hai người ở cùng trong chăn mà không làm cái gì trái lại có chút xấu hổ.
Cô ~~(╯﹏╰)b, thật cảm.
Cô vuốt lồng ngực của anh, bắp thịt rất cứng a.
"Đừng khơi mào chứ..." An Tiêu Dao nắm tay cô, cô bé này rốt cuộc muốn nhìn anh không khống chế được bao nhiêu lần?
"Anh tự chủ không phải rất tốt sao?" Hạ Thanh nói, chân dài khều khều khiêu khích anh.
"Chẳng nhẽ em lại phủ nhận sức quyến rũ của chính mình sao?"
"Được rồi, xem ra tôi quyết đoán là sức quyến rũ vô biên." Hạ Thanh cười, đột nhiên phát hiện, cô rất thích thân thiết cùng An Tiêu Dao, da chạm da nằm cùng một chỗ sẽ khiến cô cảm thấy rất an tâm, rất thoải mái.