Đột nhiên, một danh đặc công đánh tới, Hạ Thanh rống giận, "Chị!"
Hạ Thần Hi một tay đánh nát thủy tinh, một tay khác vẫn nắm chưa hoàn toàn tản ra thủy tinh, thân thể cuốn lại, đoạt lấy họng súng đặc công, đạn bay xẹt qua cánh tay của cô, Hạ Thanh giận, rút súng lục ra.
Cô sợ làm bị thương Tiểu Tuyết, không dám hướng bình xăng bắn tới.
Nếu là đem xe đánh nổ, Hạ Phong chạy thoát thân mà mặc kệ Tiểu Tuyết, thì cô nhất định phải chết.
Ném chuột sợ vỡ bình, Hạ Thanh chạy băng băng cũng không thể nhắm vào, chỉ có thể đánh tên đặc công kia, nhưng trong xe lại có Tiểu Tuyết, cô chỉ có thể bắn tỉa, vẫn không thể liên phát, miễn cho ngộ thương.
"Mẹ kiếp!" Hạ Thanh nổi giận, dưới chân nhanh hơn, cấp tốc tiến vào trong tầm bắn, họng súng hướng bánh xe nã một phát súng. Lốp xe sau bị bắn trúng, xe xóc nảy, Hạ Thần Hi thiếu chút nữa ngã xuống, cũng nhịn không được mắng một tiếng, một quyền đánh nát kính chắn gió phía trước.
Tay khác nắm thủy tinh, đâm vào mắt tên bộ đội đặc chủng đang điều khiển, người nọ kêu thảm thiết, cầm súng bắn bừa, lại một phát đạn sát qua cánh tay Hạ Thần Hi. Thân thể cô lộn 1 cái, hướng người lái xe hạ thủ.
Hạ Thần Hi muốn dừng xe rút chìa khóa, tên bộ đội đặc chủng kia hiển nhiên cũng là một nhân vật lợi hại, sao lại để Hạ Thần Hi làm vậy, liền nhắm trúng Hạ Thần Hi rồi nổ súng trong tay. Đạn bắn trúng cánh tay Hạ Thần Hi.
Máu tươi phun ra, ở trong xe.
Tiểu Tuyết hét len, "Thần Hi..."
Hạ Phong khống chế được Tiểu Tuyết, đặc công trái phải ngẩng đầu ra, hướng phía sau đuổi kịp Hạ Thanh nổ súng, Hạ Thanh tránh trái tránh phải, đảo mắt lại hạ xuống hơn mười mét.
"Đâm vào bức tường trước mặt, để nó chết đi!" Hạ Phong trầm giọng mệnh lệnh.
Phá khai bức tường này, đi qua một cái lối nhỏ chính là đại đạo, tới đại đạo, có thể lợi dụng chính phủ yểm hộ giúp đỡ.
"Cha, người sẽ hại chết Thần Hi ." Tiểu Tuyết rống to.
Bộ đội đặc chủng lái xe phía tường chạy qua, Hạ Thần Hi kinh hãi, xe buýt mini đụng vào trên tường sẽ sinh ra lực đàn hồi thật lớn. Thân thể Hạ Thần Hi đụng vào trên tường, lại bắn ngược trở về, thân thể theo thân xe ngã nhào, văng xa mười thước, văng tới chính trước chân Hạ Thanh.
Hạ Thanh nhìn cũng không liếc mắt nhìn, một cước vượt qua Hạ Thần Hi, quăng dây thừng để ở bên hông mình lên phía trước móc vào trên đuôi xe, kính chắn gió kia sớm đã bị đánh nát, Hạ Thanh nương xe lực lượng, cấp tốc trượt xuống đuôi xe.
Tài xế bộ đội đặc chủng kia đột nhiên phanh lại, Hạ Thanh tránh không khỏi lực xông tới, tức khắc đánh lên đuôi xe, thiếu chút nữa đầu váng mắt hoa, mặt khác một săm lốp xe, đánh bể, xe việt dã chống đạn bức dừng đánh lên lên trên đường.
Hai chiếc xe cùng nhau đánh lên phòng hộ ngăn, xe dừng lại.
An Tiêu Dao hai tay giơ súng, bắn tên tài xế lái xe là bộ đội đặc chủng , Hạ Phong cùng Tiểu Tuyết bên người sở hữu hai người An Tiêu Dao nổ súng, ông nghiêng người trốn được sau cột nhà, đạn bắn vào sau cột nhà, bắn ngược lại làm bị thương người qua đường.
Hạ Thanh từ trên mặt đất bò dậy, lau đi vết máu ở khóe môi, hai người một trước một sau, đem chính giữa xe phá hỏng.
Cô cùng An Tiêu Dao chưa từng phối hợp qua với nhau trước đây nhưng hiện giờ lại rất ăn ý. Hạ Thanh không nghĩ tới hôm nay sẽ có tình hình chiến đấu, cô cho rằng không phải chuyện của cô, là người vương bài dụ bắt Hạ Phong, không ngờ tình hình chiến đấu lại thảm thiết như vậy, cô không chuẩn bị quần áo ra trận, súng lục cũng đã dùng hết đạn.
Từ hông cô rút ra một băng đạn kẹp để thay, cô chỉ còn lại có thanh đạn này. Hạ Thanh đổi đạn tốc độ thật nhanh.