Lục Trăn vừa nhìn liền phiền muộn, vô cùng bất mãn, "Tiểu sinh khó thể giấu trộm được hai bình rượu, nhưng đều bị anh đập vỡ, sao anh không đánh vỡ luôn ly nước cà rốt đáng chết kia đi."
"Tiểu Tuyết nói, cậu không thể uống rượu."
"Là Tiểu Tuyết nói, tôi có thể uống." Lục Trăn cố gắng nói lý, trừng mắt với Nolan, "Cô ấy nói sắp chết, không có nghĩa là đã chết."
"Nói chung, đợt này cậu không được uống rượu. Cứ như vậy đi, chỉ uống cái này thôi." Nolan nói xong không cho phép cự tuyệt, Lục Trăn trừng mắt nhìn anh nhưng anh cũng thờ ơ.
Lục Trăn giận, "Cuộc sống này không biết sống qua thế nào, kiêng khác giới, còn muốn kiêng rượu? Đàn ông không hút thuốc lá không uống rượu còn được gọi là đàn ông sao? Sao anh cũng không kiêng rượu đi?"
Nolan biểu hiện vô biểu, "Ngày nào cậu không uống rượu, tôi cũng sẽ không uống rượu ngày đó. Rất công bằng, lại nói, không phải là kiêng rượu, chỉ là gần đây không được uống thôi."
"Cút, anh cho là tôi không biết ngày đó anh cùng Michael ra ngoài là uống rượu sao."
"Không có!"
"Có! Lão tử ngửi thấy được mùi vị của Lafite 87."
Nolan nghi hoặc, chết tiệt, mũi gì không biết? Anh phải ở ngoài hai tiếng đồng hồ rồi mới về nhà mà cậu ấy còn có thể ngửi được mùi rượu? Đặc biệt là còn có thể ngửi ra được là rượu gì? ?
Lục Trăn thấy Nolan không nói lời nào, chỉ vào anh, vừa muốn nói chuyện Nolan liền bất đắc dĩ hỏi, "Chúng ta nhất định phải bởi vì loại chuyện lông gà vỏ tỏi này mà cãi nhau sao?"
"Cái gì lông gà vỏ tỏi?" Lục ca ca một chút nổ, "Ăn cơm là chuyện lớn, anh vậy mà ngược đãi tôi như vậy, quả thực buồn cười, lại ngược đãi như thế, tôi đi tìm một người khác đến hầu hạ đây."
"..." Nolan coi như gió thổi qua, cũng không phản ứng gì.
Được rồi, mấy tháng đã không uống rượu, đích xác có chút tàn nhẫn, anh cũng cảm thấy có chút không quá nhân đạo, thế nhưng, nếu như thân thể Lục Trăn chưa hồi phục tốt như trước, thì dù là một giọt rượu anh cũng không cho phép Lục Trăn uống. Đợi qua hai tháng nữa, thân thể cậu ấy hoàn toàn bình phục rồi lại nói.
Lần này bọn họ đi du lịch, mất không ít công phu, Lục Trăn động chân động tay chút trong kết quả báo cáo khám sức khỏe của Nolan. Báo cáo chỉ ra trạng thái tinh thần của anh không được tốt, không cần trải qua kiểm tra chính thức của bác sĩ tâm lí mà đã nhận được hai tháng ngày nghỉ.
Lục ca ca đã là người chết, cũng không thích hợp xuất hiện ở giữa ban ngày ban mặt, cho nên Nolan làm báo cáo, xin đi du ngoạn. Cấp trên rất coi trọng Nolan, anh muốn đi du lịch giải giải sầu, cấp trên đương nhiên phê chuẩn cho anh hai tháng giải sầu, tự nhiên muốn anh đi giải sầu.
Lục Trăn cảm thấy việc cao hứng bị phá hủy, vì Nolan anh lấy danh nghĩa đăng kí du thuyền, mỗi hải vực cũng có, cho nên vì chạy xa một chút, chạy đến trên biển sở la môn, ngày qua ngày nhàn nhã, nhưng phiền muộn nhất là Nolan luôn luôn tìm được chỗ anh cất giấu rượu đỏ, sau đó không lưu tình chút nào đánh vỡ hết.
Cuộc sống này thật tình không có cách nào qua a a a a.
"Có chuyện gì quan trọng sao?" Nolan nhéo nhéo mặt anh, từ sau khi Lục Trăn khỏi bệnh, anh trái lại rất thích sờ khuôn mặt anh, không biết Tiểu Tuyết chỉnh cái gì mà làn da này trở nên rất trơn mịn, so với làn da phụ nữ còn mịn màng hơn.
Làn da của Lục ca ca trước đây cũng rất tốt, nhưng dù sao cũng là đàn ông, cuộc sống đặc công dầm mưa dãi nắng mười mấy năm, cho dù chăm chút tốt cũng sẽ có chút ít tì vết, lần này sau khi tìm được đường sống trong chỗ chết, nằm một khoảng thời gian, lại uống thuốc mỗi ngày, làn da này giống như da trẻ con vậy. Khi vuốt ve hết sức thoải mái, gần đây Nolan ham hố chính là mỗi ngày sờ khuôn mặt anh.
"Rất quan trọng, không cho uống rượu, không cho sờ." Lục ca ca kiều , cầm chăn bên cạnh đắp lên.