Đường tổng, "..."
Quỷ thiên khí này, Đường Bạch Dạ là không muốn đi ra ngoài gọi bọn họ, đơn giản lấy một phát thanh cấp phát thanh, "Các thân sĩ, lão bà của tôi cho phép các anh tới tránh mưa, một phút đồng hồ không tới liền đóng cửa, gió lớn."
Hạ Thần Hi đỉnh đầu bay qua một đám quạ, có người nói như vậy sao?
Đường Bạch Dạ nghĩ thầm, đây không phải là một chuyện rất thường tình sao?
Không đầy nửa phút, năm người liền tới đây mà cả người thì ướt sũng, đối Đường tổng cảm tạ không nói thành lời, một đại binh người da đen hắc hắc cười, hiển nhiên bộ dáng tâm tình rất tốt, "Tiên sinh, anh hẳn là sớm một chút để chúng tôi qua đây tránh mưa."
Bọn họ đem thiết bị của mình đều lấy tới, có túi chống thấm nước, thứ này cũng không vào nước, trái lại sạch sẽ, Đường Bạch Dạ ghét bỏ nhìn bọn họ đem sàn nhà của anh làm dơ, tâm không cam tình không nguyện nói, "Đem kéo sạch sẽ."
"Bảo đảm hạt bụi nhỏ bất nhiễm." Đại binh da trắng nói, có địa phương cho bọn họ tránh mưa, đã là rất tốt , bọn họ làm dơ địa bàn của người khác, đương nhiên muốn lau sạch sẽ, vấn đề này không cần hỏi. Bọn họ đối Hạ Thần Hi cùng Đường Bạch Dạ hảo cảm hiện ra đường thẳng bay lên (cảnh này chắc giống tim văng tung tóe trong phim ak mọi người hihi).
Hạ Thần Hi ở trên lầu mỉm cười, kỳ thực tham gia quân ngũ chính là rộng lượng, cũng không sao cả, làm người rất đơn giản, cho một lần ân huệ liền sẽ rất nhớ kỹ, sẽ không muốn để cho bọn họ gặp mưa nửa giờ mới để cho bọn họ tiến vào.
Binh viên, nói trắng ra là liền là đơn thuần, nhiệt huyết, cũng rất nghĩa khí.
Buổi trưa đối với hai người còn nhăn mặt, hiển nhiên giờ ai cũng cười giống như xán lạn cùng dương.
Lầu một không có chỗ nào nghỉ ngơi, trong phòng cũng có mạng lưới, biệt thự này chỉ có gian phòng trên lầu, bọn họ cũng rất thẳng thắn, không yêu cầu đi lên nghỉ ngơi, thay quần áo sạch, đem y phục cầm đi đánh kiền.
Chăn cái gì cũng không ướt, bài ra tại chỗ nằm trên đó liền đi ngủ.
Dưới lầu dông một trận, bọn họ cũng ngủ không được, Hạ Thần Hi cùng Đường Bạch Dạ đơn giản cũng không ngủ được , Hạ Thần Hi vừa lúc cũng đói bụng, hơn mười một giờ, cô đã bị đói bụng được thầm thì gọi Đường Bạch Dạ, hai người xuống lầu.
Đường Bạch Dạ đi làm đồ ăn khuya.
Hạ Thần Hi ở một bên ngồi, thuận tiện hỏi thượng tá, "Các anh muốn ăn khuya không?"
"Muốn!" Thượng tá không trả lời, người đại binh da đen phải trả lời, cười đến rất hàm hậu, Đường Bạch Dạ là làm hơn mấy phần ăn khuya, cái gọi là ăn khuya là bánh trứng gà, dùng bột mì cùng trứng gà trộn lại đổ ra chảo, bánh rán.
Còn ăn chung với sủi cảo, dù sao phối hợp chẳng ra cái gì cả , họ liền không cần nghĩ Đường tổng cho họ thức ăn phối hợp ra dinh dưỡng cân đối. Ngọt cùng mặn đều ăn chung, mọi người đều không chê, khí trời có thể ăn một chén sủi cảo nóng hổi, ai cũng sẽ không ghét bỏ .
"Các người thực sự là người tốt a, người tốt..." Đại binh da trắng nói.
Đường tổng lạnh lùng nghĩ, thật không biết kiềm chế, một chén sủi cảo anh liền bị thu mua .
Thượng tá nói, "Thực sự là làm phiền hai người, vô cùng cảm ơn trợ giúp của hai người."
"Chỉ cần các người không cho chúng tôi liên lụy phiền phức là được."
"Bảo đảm sẽ không."
"Đúng vậy, tuyệt đối sẽ không."
...
Các đại binh ăn sủi cảo, mấy người đối với phu thê bọn họ thiện cảm tăng vọt, nói cũng nhiều, nhịn không được hỏi, "Hai người ở trên đảo nhỏ làm gì? Nghỉ ngơi sao?"
"Hưởng tuần trăng mật." Đường tổng nói, phi thường kiêu ngạo.
"Chúc mừng, chúc mừng, thì ra các người ở tân hôn, khó trách các người không chào đón chúng ta như thế." Người đại binh da đen nói, "Hiểu, hiểu, ta còn tưởng rằng các ngươi muốn làm chúng ta đây."