Đối với thực vật trong rừng sâu, cũng có hiểu biết nhất định, biết bị cái gì cắn, muốn tìm cái gì.
Loại rắn này thường lui tới địa phương nào, Lục Trăn biết, chỉ cần là biết chỗ bọn chúng thường lui tới, nhất định có vài loại thảo dược giải độc này, sẽ không tiêu phí nhiều thời gian, loại rắn này là động vật hi hữu, phi thường hiếm thấy, nhưng mà ở trong rừng rậm, lại là một loại độc vật rất thông thường.
Lục Trăn đem huấn phục ném cho Nolan.
Nolan nhìn Lục Trăn thật sâu, đem thức ăn nước uống đều để lại cho Lục Trăn, "Chính anh cẩn thận một ít."
Lục Trăn không trả lời, Nolan ra cửa, trời tờ mờ sáng, tất cả rừng rậm đều là mờ tối , Lục Trăn nhìn bóng lưng của Nolan biến mất ở trong rừng rậm, đột nhiên có một chút cảm giác phiền muộn, lửa giận trong lòng, đã tiêu giảm rất nhiều.
Nolan, Nolan...
Daniel ca ca, anh ta vậy mà chính là Daniel ca ca.
Lục Trăn mệt mỏi rã rời dừng lại suy nghĩ, thiếp đi trên mặt đất, tận lực làm cho chỗ bị thương không trực tiếp đụng chạm đến mặt đất, mình là lúc nào mới thôi ý nghĩ muốn tìm Daniel đâu?
Lục Trăn nhớ, chính là sau này quen biết Nolan, trước đây, Lục Trăn cũng không có nghĩ đến, mình muốn đi tìm Daniel, thẳng càng về sau, Lục Trăn mới có tâm tư đi tìm Daniel, đó là bởi vì mình biết Nolan.
Lục Trăn cảm thấy, Daniel lúc trưởng thành, tính tình hẳn là giống Nolan.
Vị ca ca này có ý nghĩa quan trọng đối với Lục Trăn, đối với tính mạng của anh ấy cũng có ý nghĩa đặc biệt với Lục Trăn.
Lục Trăn vẫn học quên, cũng không phải là nói người này không quan trọng, mà là bởi vì, người này quá trọng yếu, quan trọng quá mức với Lục Trăn, nên Lục Trăn cơ bản không dám nghĩ tới, bởi vì tất cả việc Lục Trăn làm, cũng không phải là hành động mà Daniel sẽ hi vọng .
Cho nên, Lục Trăn muốn quên Daniel.
Lục Trăn lừa mình dối người nghĩ, chỉ cần Daniel không biết mình là ai, anh ấy cũng sẽ không thất vọng.
Ai biết, từ vừa mới bắt đầu, Daniel liền biết Lục Trăn là ai.
Lục Trăn cười khổ, mình thật ngốc, Nolan cũng giấu quá sâu, vậy mà cũng không phát giác được.
Lục Trăn muốn thừa nhận, biết tin tức của Daniel cũng tìm được Daniel, Lục Trăn vô cùng thất vọng, đại ca của mình không phải chết như vậy, tất cả đối với Daniel đều đạt được thỏa mãn ở trên người Nolan.
Lục Trăn thực sự không cảm thấy đây là một sai lầm mơ màng.
Lục Trăn cũng len lén nghĩ tới, Nolan chính là Daniel ca ca của mình, Lục Trăn sẽ cao hứng, khát vọng của Lục Trăn là như vậy, khát vọng nhìn thấy Nolan như vậy.
Bây giờ, Lục Trăn rất phẫn nộ, Lục Trăn cảm giác mình ở trước mặt Nolan, trở thành một người ngu ngốc.
Vậy mà mình đã làm nhiều chuyện ngu xuẩn như vậy.
Vậy mà cho Nolan biết, mình muốn gặp Daniel bao nhiêu, mà Nolan biết rất rõ ràng, còn muốn tìm người đến lừa gạt mình.
Đột nhiên, ngoài ý muốn Lục Trăn nhìn thấy trong túi trang bị một thứ gì đó, ví tiền.
Lục Trăn nhíu mày, thời gian bọn họ đi chiến đấu, trang bị có thể nhẹ liền nhẹ, một rương đạn liền không nhẹ, phụ trọng tối thiểu muốn 30 kg trở lên, súng máy tay phụ trọng cao tới một trăm kg trở lên, không cần thiết gì đó cũng sẽ không mang.
Ví tiền loại vật này căn bản sẽ không mang.
Lục Trăn đau đến ngủ cũng không được, cầm lấy ví tiền Nolan, ví tiền Nolan có mấy tờ tiền mặt, còn có một chút đồ linh tinh, các loại đồ đạc, một ảnh chụp nho nhỏ, khiến cho Lục Trăn chú ý.
Anh vừa nhìn, con ngươi mở to, trong lòng dâng lên vô số dòng nước ấm, hình như bị người ngâm mình ở trong ôn tuyền...