Hạ bảo bối cười lạnh, "Hừ, không thể đem con so sánh với cha được,con cùng phế vật không thể cùng một cấp bậc."
Đường tổng, "..."
Hạ Thần Hi cười to Đường tổng đá cô một cước.
"Daddy,cha ngoan ngoãn học nấu ăn đi." Hạ bảo bối lo lắng lo lắng nói, "Con ăn cơm mammy làm đã ngộ độc thức ăn vào bệnh viện sáu lần, hai lần rửa dạ dày."
"Cha cho là bảo bối tuổi còn trẻ, rất muốn vào bếp sao? Con là có nỗi khổ trong lòng ."
"Mạng nhỏ là quan trọng ."
Trong lòng Đường Bạch Dạ giật nảy, "Là sự thật ?"
Hạ bảo bối chạy đến trong phòng đem bệnh án của bé đến, ánh mắt hồn nhiên nhìn Đường Bạch Dạ , "Đây là ngược đãi của mammy bị con ghi lại ."
Anh hơi có chút đau lòng lườm Hạ Thần Hi một cái.
Hạ Thần Hi lườm Hạ bảo bối, con trai, con quá vô sỉ .
Cứ vậy mà nói oan cho mẹ.
Mặc dù cô không có tài nấu ăn cũng không kém đến nỗi nhân thần bất bình.Mấy lần vào bệnh viện, chỉ là do Hạ bảo bối làm món ăn mới lại làm loạn thất bát tao,tuổi của bé nhỏ dạ dày mềm mại nên không chịu được.
Tại cô sao?
Con ăn xong tôm hùm lại đi ăn dứa, ngộ độc thức ăn con có thể trách mẹ sao?
"Hạ Thần Hi, em chăm sóc con như thế nào?" Đường tổng đau lòng Hạ bảo bối, đây là một vướng mắc về Hạ bảo bối , cô vậy mà không nâng bé trong lòng bàn tay còn phải vào bệnh viện mấy lần, người phụ nữ hỗn đản này.
Hạ Thần Hi rất bình tĩnh, "Anh quát em làm cái gì? Thời gian em vất vả nuôi con anh ở nơi nào?"
"Em cũng không nói cho anh biết."
"Thôi đi, nói cho anh biết, anh sớm đã bóp chết con ."
Đường tổng đột nhiên á khẩu không trả lời được, Hạ bảo bối lại tan nát cõi lòng , "Daddy, cha thật độc ác."
"Nói thế là không đúng, con bây giờ là bảo bối của cha, ai cắn con cha cắn mười tám đời tổ tông nhà hắn." Đường tổng an ủi Hạ bảo bối bị tổn thương.
"Cho nên, daddy, cha cũng là bảo bối của bảo bối." Hạ bảo bối ôm bệnh án cùng Đường Bạch Dạ thể hiện tình thương.
"Bảo bối..."
"Daddy..."
Phác ing!
Hạ Thần Hi nhìn cha con hai người này cảm giác thật buồn nôn, thiếu chút nữa nôn ra.
Thật là ác tâm.
Nhà ai có cha con Đường gia buồn nôn sao? Tuyệt đối không có quá ác tâm cô.
Ánh mắt Hạ bảo bối long lanh đầy thương yêu, "Daddy, bảo bối yêu cha như thế , cha nhất định phải kiên cường chịu đựng đi học nấu ăn đi, bảo bối không muốn đặc huấn trở về, mua một bó hoa bách hợp cha ghét nhất đến trước phần mộ lạy cha."
"Nhiều người như vậy ám sát cha đều không chết, ăn rau của mammy liền chết như thế rất thật mất mặt , Đường môn mặt mũi cũng sẽ bị mất , bảo bối cũng sẽ tan nát cõi lòng ."
Đường Bạch Dạ cuối cùng cũng biết rõ ràng tâm tư của tiểu tử này là cái gì, một giây trước còn cảm động vô cùng , một giây sau rất quyết đoán một cước đá đi.Hạ bảo bối cười to ôm Đường Bạch Dạ làm nũng, nịnh Đường tổng tâm tình cao ngạo .
Hạ Thần Hi rất mãn nguyện .
Con trai quả nhiên là con trai ruột đối với cô thật tốt, nịnh lâu như vậy còn là nịnh Đường tổng đi xuống bếp.
Quả nhiên'' nhị thập tứ hiếu''.(10 đức tính tốt của con người thì Hiếu đứng thứ 4 )
"A, tôm hùm của con ." Hạ bảo bối nhảy nhót, từ trên sopha nhảy xuống một cước giẫm vào bụng Đường Bạch Dạ , đi dép chạy vào bếp, Đường tổng vừa xoa bụng dưới vừa giận dữ mắng tiểu tử thối.
Giẫm tự nhiên được như thế.
"Đường tổng, một nhà ba ngườithì hai người đều tán thành việc anh vào bếp, anh liền nhận mệnh đi."
Mấy chữ một nhà ba người này lấy lòng Đường tổng, anh trong nháy mắt cảm thấy xuống bếp cũng không phải chuyện xấu gì.
Hạ bảo bối nấu xong cơm, gọi bọn họ đi ăn cơm.