"Giai Vân, làm sao vậy? Đứa nhỏ không có sao chứ." Hạ Thần Hi thấy sắc mặt cô không tốt, cuống quít hỏi cô.
Tiết Giai Vân lắc lắc đầu, đứa nhỏ không có việc gì.
Đã là buổi trưa, hai người ở bệnh viện xoay tới xoay lui một khoảng thời gian, cơm trưa còn chưa có ăn, Hạ Thần Hi có chút đói bụng, hai người cùng đi một nhà hàng chọn phòng ăn quen thuộc, Tiết Giai Vân có chút trầm mặc, Hạ Thần Hi cũng không biết cô làm sao vậy.
Hỏi mấy lần cũng không trả lời.
Tiết Giai Vân cũng không có ý định nói, dù sao khi chịu không nổi, chính cô sẽ nói .
Tiết Giai Vân chính mình đích thực là chịu không nổi, nên nói với Hạ Thần Hi về chuyện Trầm Lộ Lộ, Hạ Thần Hi nhíu mày, " Trầm Lộ Lộ này có phần quá thất đức, lừa Lâm Nhiên như thế, chính cô ta đang suy nghĩ gì?"
Tiết Giai Vân cười khổ, "Tớ hẳn là nên nói với Lâm Nhiên sao?"
"Đương nhiên nên nói." Hạ Thần Hi nói, "Cô ta nếu là có đứa nhỏ, cậu còn có thể suy nghĩ, bây giờ là cô ấy gạt người, loại chuyện này có thể gạt người bao lâu, chính cô ta cũng không biết suy nghĩ, thực sự rất quá phận."
Tiết Giai Vân nói, "Tớ vốn dĩ thấy cô ta gầy yếu, lại ôm đứa nhỏ, bởi vì Lâm Nhiên, bởi vì chính anh, Trầm Lộ Lộ từng đau khổ và thương tổn, thân thể không thế nào tốt, sau này vẫn không thể có con, tớ lúc đó còn rất đồng tình cô ta."
"Hiện tại, tớ thực sự rất tức giận, thực sự."
Là quá sinh khí.
Tại sao có thể quá phận lừa gạt một người như vậy.
Tiết Giai Vân nói, "Tớ vừa mới biết được tin tức, tức muốn chết, thật muốn mắng chửi người."
"Mắng chửi đi, tớ giúp cậu cùng nhau mắng."
Tiết Giai Vân bật cười, hai người khẩu vị cũng đỡ hơn một chút, thức ăn của các cô tất cả đều là thanh đạm , vừa ăn vừa trò chuyện, Hạ Thần Hi nói, "Giai Vân, tớ vẫn cảm thấy cậu đừng cùng Lâm Nhiên quật cường ."
"Có đứa nhỏ, anh ta cũng yêu cậu, muốn cùng cậu bên nhau, cậu đừng chia tay, việc giữa anh ta và Trầm Lộ Lộ , nói không chừng Trầm Lộ Lộ dựng lên ."
"Tớ cũng không tin Đường Bạch Dạ uống say, bất tỉnh nhân sự còn có thể cứng đến đem tớ làm."
Tiết Giai Vân cười khổ, "Tớ hiện giờ cũng rất hoài nghi, chuyện này rốt cuộc là thật hay giả, Lâm Nhiên tự mình cũng nói anh ấy không có ấn tượng."
"Đúng vậy, coi như là trật đường ray , trừ phi anh ta lừa cậu, nếu không sao có thể không có ấn tượng." Hạ Thần Hi nói, "Tớ thấy anh ta cũng không giống như lừa gạt cậu, chuyện này, cậu cùng anh ta nói rõ ràng một chút, các người cũng đi gặp cha cậu một chuyến, tớ xem cậu không muốn rời khỏi anh ta."
Tiết Giai Vân gật gật đầu, Hạ Thần Hi một câu nói nói ra được tâm sự của cô.
Ý của cô xác thực không muốn xa nhau.
Cô muốn cùng Lâm Nhiên có kết quả, cô muốn gả cho Lâm Nhiên, nhất sinh nhất thế (một đời một kiếp) cùng một chỗ, nương tựa chia sẽ vui buồn, nuôi nấng con cái, bây giờ lại có đứa nhỏ, chính là cho cô hi vọng.
"Đây không phải đáp án sao?" Hạ Thần Hi nói, "Anh ta toàn tâm toàn ý muốn cùng cậu bên nhau trọn đời, cậu cũng không muốn chia ta, vấn đề giữa hai người, hiện tại đều không thành vấn đề, không thể bởi vì vấn đề bạn gái trước liền phai nhạt cảm tình, chuyện này không đáng."
"Cậu yên tâm, tớ sẽ cùng Lâm Nhiên nói thật tốt một lần ."
Hạ Thần Hi gật đầu, phải nói a, việc này nếu đặt vào ở trên người cô, cô đã sớm nói rõ .
Tâm sự không có, Tiết Giai Vân cũng trở nên nhẹ nhàng nhanh chóng vui vẻ, "Nói chung, cậu trước không nên nói với Đường tổng, tớ sẽ xử lý tốt chuyện này."
"Tốt!"
Hai người đang ăn cơm, nhìn thấy Đường Thành Nam dắt Trình Lam cùng nhau tiến vào, hai người ngọt ngào thân mật, giống như ngâm mình trong hủ mật, khóe môi Hạ Thần Hi co quắp, "Đường Thành Nam đây là chớm yêu sao?"
Quá ngây thơ, quá ngây thơ.
Còn thiếu là chưa ôm Trình Lam không buông tay.
... ...