"Không có, đi đi."
"Dạ!" Trương tiểu thư vừa mới đi tới cửa, Đường Bạch Dạ nói, "Trở về."
Trương tiểu thư lại trở về, Đường Bạch Dạ nhìn cô, thấy vậy Trương tiểu thư da đầu tê dại, Đường tổng hôm nay thực sự rất khác thường, uống cà phê Lam Sơn không phát hỏa, thiếu chút nữa phá hỏng cửa phòng làm việc, lại đặt vé xem phim...
Lại vẫn không rõ ràng?
Bây giờ còn nhìn cô quỷ dị, đây là muốn làm cái gì?
"Đường tổng?"
Sắc mặt Đường Bạch Dạ chợt trầm , không biết vì sao liền nổi giận, "Ra, ra, không có việc gì ."
"Dạ!"
Trương tiểu thư rất mờ mịt, vừa mới kéo cửa ra, lại nghe đến Đường tổng nói, "Trở về!"
"..."
Đường Bạch Dạ thoạt nhìn rất quấn quýt, chân mày rất không duyệt bộ dáng, thư ký của anh các tất cả đều là người tinh, có thể căn cứ trên mặt Đường Bạch Dạ chân mày dương bao nhiêu, thấp bao nhiêu để phán đoán tâm tình Đường tổng.
Thế là Trương tiểu thư thầm nghĩ, Đường tổng hôm nay rất quấn quýt.
"Trương tiểu thư, nghe nói, bạn trai cô cùng cô nói chuyện tám năm?"
"Đúng vậy." Trương tiểu thư thành thật trả lời.
"Tám năm, không ngắn..." Đường Bạch Dạ nghĩ thầm, một đoạn tình cảm nói chuyện tám năm, kinh nghiệm nhất định rất phong phú, hỏi cô hẳn là không sai, Đường tổng rất quấn quýt, hỏi loại vấn đề này, thực sự rất mất mặt.
Mặt mũi không nhịn được.
"Bạn trai cô theo đuổi cô?"
Trương tiểu thư kinh ngạc gật đầu.
Đường Bạch Dạ giận dữ hỏi, "Vì sao cô không theo đuổi hắn?"
Trương tiểu thư hóa đá, "..."
Tôi cùng bạn trai tôi ai theo đuổi ai, đâu chọc tới tổng giám đốc đại nhân ngài a.
Đường Bạch Dạ cũng nhận thấy được chính mình có chút luống cuống, ho khan, lấy lại chững chạc đàng hoàng mới đầu, "Anh ta ban đầu là theo đuổi cô như thế nào?"
Trương tiểu thư, "..."
Đây là việc tư của tôi a, tổng giám đốc.
Đường Bạch Dạ giận, bộ dáng không trả lời liền phạt.
Trương tiểu thư biết nghe lời phải, "Chúng tôi là lúc đại học nói luyến ái, ở xã đoàn gặp nhau, ngay từ đầu mượn cớ cùng tôi chạy bộ, chơi bóng, lâu dần quen biết, sau đó, anh hỏi tôi có muốn cùng anh làm bằng hữu hay không, tôi đáp ứng , rồi nói chuyện đã nhiều năm như vậy."
"Cứ như vậy đem cô theo đuổi?" Đường Bạch Dạ kinh nghi không ngớt, thư ký chủ tịch nhiều cô nương bưu hãn như vậy, luyến ái đơn giản liền bị theo đuổi? Anh cho rằng đàn ông đều thay đổi bất ngờ.
Mặt Trương tiểu thư đầy hắc tuyến, "Tổng giám đốc, mặc dù tôi cũng cảm thấy tôi đồng ý có chút nhanh , nhưng ngài cũng không cần như thế mà khinh bỉ tôi a."
Đường Bạch Dạ, "..."
"Chạy bộ, chơi bóng? Liền bị theo đuổi ..." Đường Bạch Dạ nghiêm túc tự hỏi tính khả thi.
Trương tiểu thư thầm nghĩ, Đường tổng rốt cuộc là nghĩ gì?
Chẳng lẽ anh muốn theo đuổi ai?
Không có khả năng, Đường tổng là chờ người theo đuổi , chưa bao giờ theo đuổi người , sao có thể theo đuổi người.
Bất quá... Mọi việc cũng có ngoại lệ a.
"Đường tổng, người là muốn theo đuổi bạn gái sao?" Trương tiểu thư thấp thỏm bất an hỏi.
Đường tổng bị nói trúng tâm sự, phản ứng quá độ, vỗ bàn một cái, "Ai nói tôi muốn theo đuổi phụ nữ?"
Trương tiểu thư khóc, "Tổng giám đốc, tôi sai rồi."
"Cú!"
"Dạ!"
Trương tiểu thư vừa mới đi tới cửa, lại nghe đến Đường tổng triệu hoán, "Trở về."
Thanh âm tàn bạo.
Trương tiểu thư lại quấn quýt trở về.
Đường tổng rất quấn quýt, cô thư ký cũng rất quấn quýt.
"Nếu như..." Đường Bạch Dạ chỉ về phía cô, "Tôi là nói nếu như a, cô không cần nghĩ quá nhiều, nếu như, nếu như tôi muốn theo đuổi người, thì theo đuổi như thế nào?"
Trương tiểu thư miệng há to có thể nuốt một con vịt vào, lại rất chuyên nghiệp trả lời, "Này phải xem tổng giám đốc theo đuổi là loại phụ nữ như thế nào, nếu như là hám làm giàu..."