Nếu là bình thường, Đường Bạch Dạ phí tâm tư chuẩn bị bữa tối ánh nến, Hạ Thần Hi lại đang ngủ, Đường Bạch Dạ đã sớm đem cô đánh thức, anh một phen tâm huyết, Hạ Thần Hi cũng không thấy, tại sao có thể cứ như vậy đang ngủ? Nhưng mà, Đường Bạch Dạ bây giờ lại không không tiếc. Cô thực sự mệt mỏi quá.
Mấy ngày nay ban đêm, dự đoán ngủ không ngon, lại muốn miễn cưỡng đi làm. Cô không phải có chuyện trong lòng sẽ tới kể khổ với người khác, có nhiều chuyện để ở trong lòng, tinh thần căng thẳng, cho nên đau đầu lại phát tác, tinh thần căng thẳng bệnh cũ liền phát tác. Anh thế nào không tiếc đánh thức cô.
So với việc để Hạ Thần Hi có một giấc ngủ ngon, anh một phen tâm huyết căn bản đều không tính. Anh càng đau lòng nhìn cô mệt mỏi rã rời.
Đường Bạch Dạ, anh thật đáng chết, vì sao làm cho cô ấy mệt như vậy? Đường Bạch Dạ đau lòng cúi người xuống hôn lên trán cô, "Thần Hi, ngủ đi, chúc ngủ ngon."
Anh ra khỏi phòng ngủ, Hạ Thần Hi không đói bụng, anh đói bụng, một người ăn hai phần bò bít tết, trong phòng yên tĩnh không có tiếng động, thanh âm gì cũng không có, chỉ có âm thanh dao nĩa cùng chén đụng nhau. Hơi có chút lành lạnh.
Đường Bạch Dạ vốn chuẩn bị bữa tối lãng mạn, tất cả đều một mình anh ăn. Thu thập ngọn nến, rượu đỏ. Anh cũng không ngờ, anh lo lắng làm bữa tối, Hạ Thần Hi không chỉ không ăn, thậm chí cũng không thấy.
Hạ Thần Hi buổi trưa không ăn gì, cô nói không khẩu vị, buổi tối cũng nói không khẩu vị, anh cho rằng Hạ Thần Hi không muốn nói chuyện với anh, bây giờ vừa nghĩ, Hạ Thần Hi không phải loại người như vậy, cô hẳn là thực sự không khẩu vị.
Đường Bạch Dạ mở máy vi tính, tìm thông tin người không khẩu vị muốn ăn thế là tốt. Anh cũng không hiểu nhiều. Hạ Thần Hi sẽ không ngủ tới hừng sáng, cô hôm nay không ăn gì, nhất định sẽ đói tỉnh lại, anh muốn chuẩn bị một ít chươngc ăn, miễn cho cô lại ăn đồ ăn vặt. Trong nhà đồ ăn vặt nhiều lắm.
Đường Bạch Dạ kiểm tra tủ lạnh nguyên liệu nấu ăn, tính toán nấu cháo ngao. Anh nấu cháo một chút cũng không am hiểu, chỉ có học theo trên mạng chỉ dẫn, vẫn nhìn lửa, căn cứ theo hướng dẫn làm, muốn nấu cháo ngao phải hơn hai giờ, Đường tổng thầm nghĩ, này so với làm bữa tối ánh nến mệt hơn.
Cháo ngao, buồn chán.
Anh vào hệ thống Đường môn, phát hiện Vân Dật cùng Lâm Nhiên đều đang bận rộn, Đường Bạch Dạ thầm nghĩ, gần đây gió yên sóng lặng, tổ chức Vương Bài cùng tập đoàn Hỏa Vân có chút ít mâu thuẫn, cho nhau phá, cũng không có gì đáng ngại.
" Bạch Dạ, lão bà cậu đã hết giận chưa?" Lâm Nhiên cười hỏi, "Tôi cùng Giai Vân đã tận lực tạo cơ hội cho các người, nắm chặt a."
"Đừng nói nữa." Đường Bạch Dạ rất ưu thương.
Vân Dật nói, "Ai, có người đáng đời, ai bảo cậu hoa đào không ngừng, lại không tôn trọng nữ tính, đáng đời bị nữ nhân thu thập, tôi đã sớm nói cậu thua trên tay nữ nhân, cậu không tín, báo ứng đi."
"Câm miệng!" Đường Bạch Dạ tức giận nói, "Không cho đề nghị sẽ không muốn mở miệng."
" Nữ nhân của cậu giận, chúng tôi có thể cho cậu đề nghị gì." Vân Dật rất không yêu huynh đệ nói, "Cậu có phải hay không lời thề son sắt nói với tối, Hạ Thần Hi sẽ không để ý sao?"
Lâm Nhiên nói, " Bạch Dạ, cậu đang làm cái gì?"
"Nấu cháo!" Đường Bạch Dạ thốt ra, vừa ra khỏi miệng liền hối hận muốn chết, hận không thể đụng đậu hủ.
Vân Dật cùng Lâm Nhiên trăm miệng một lời, "Cậu xuống bếp?" Thực sự là kỳ tích a. Số lần Đường Bạch Dạ xuống bếp, có thể đếm được trên đầu ngón tay.