"Mammy, mẹ làm sao vậy?"
Hạ Thần Hi đỡ trán hỏi, "Tổ chức của con có nữ lãnh đạo sao?"
"Có a." Hạ bảo bối nói, lại dừng một chút, "Chỉ bất quá con không biết là ai, hình như đang thi hành nhiệm vụ."
"Người của các con, thực sự là dáng vẻ khác nhau, làm người ta mở rộng tầm mắt."
Quá thâm tàng bất lộ .
Cô suy nghĩ có nên nói cho Hạ bảo bối biết không, nghĩ lại vừa nghĩ, quên đi, đây là sự tình nội bộ của họ, Lục Trăn cũng không nói với Hạ bảo bối, cô lắm miệng cái gì. Cô vừa mới nghĩ như vậy, di động Hạ bảo bối vang lên.
Hạ bảo bối vừa nhìn điện báo, liền đứng lên nhận điện thoại, "Lục Trăn, anh đừng giục tôi, tôi đã nói chuyện cùng mammy, một khi người kết hôn tôi liền đi Nam Mỹ."
...
"Vân Sinh đã trở về?"
...
"Không dễ dàng a, cuối cùng cũng không có bị bão tuyết vùi lấp, tôi biết, chút nữa online tìm anh."
...
Hạ Thần Hi nhớ tới Lý Hoan Tình cầm điện thoại, cũng nói một tiếng a Sinh...
Trong lòng càng xác định.
Tiểu thư khuê các gì gì đó đều là phù vân .
Thời đại này, nhìn mặt người nhìn mặt đồng hồ tất cả đều là phù vân a phù vân.
Hạ Thần Hi xuống lầu, Đường Nhất Phong ngồi một mình ở phòng khách, anh nói, "Cha gọi đại ca vào thư phòng , có chuyện muốn công đạo."
"Bọn họ đơn độc cùng một chỗ?"
Đường Nhất Phong gật đầu.
Hạ Thần Hi thầm nghĩ, đừng đánh giá a.
Cô ôm meo meo đến vườn hoa trong Đường gia tản bộ, không ngờ đụng với Đường Thành Nam, Hạ Thần Hi vốn định quay đầu đi, không ngờ đường nhị thiếu kêu cô lại, "Hạ Thần Hi, cô thật muốn gả cho Đường Bạch Dạ?"
"Đúng." Hạ Thần Hi nói, "Hôn lễ cũng đã định ngày rồi, sao lại có thể giả."
"Cô thực sự là không có mắt." Đường Thành Nam nói, đột nhiên cong môi cười, ái muội nhìn Hạ Thần Hi, "Đường Bạch Dạ có cái gì tốt, kết hôn, cô nhất định sẽ hối hận, tôi đánh đố, các người chịu không được nửa năm liền ly hôn."
"Đánh cược gì?" Hạ Thần Hi không như Đường Thành Nam dự liệu sẽ nổi giận, trái lại nhàn nhạt cười hỏi anh ta, anh muốn đánh cược gì, anh đánh cược gì, tôi đây sẽ cùng anh cược, nhanh không quá nửa năm?
Anh ta dựa vào cái gì nói như vậy.
Đường Thành Nam lạnh lùng nhìn Hạ Thần Hi, "Cược cùng tôi chiếc xe kia."
“Cược nhỏ như vậy.” Hạ Thần Hi phất tay một cái, rất không tiết bộ dáng, “ Tôi vốn nghĩ, dù cho tôi chịu không quá nửa năm, vì tiền đặt cược của anh, tôi đây sẽ cố gắng qua nửa năm, không ngờ anh cược nhỏ như vậy, tiền cờ bạc nhỏ như vậy, tôi không có hứng thú cược cùng anh.”
Đường Thành Nam giận, "Tham tiền như thế, không có phẩm giá, cùng Lâm Tình giống nhau như đúc."
Hạ Thần Hi trong lòng vừa nhảy, Lâm Tình?
"Lâm Tình chết tám năm, người đã chết, miệng tích đức đi." Hạ Thần Hi nói, cô cũng sợ việc này bị Đường Dạ Bạch nghe thấy.
"Hạ Thần Hi, kia là bạn gái trước của Đường Bạch Dạ, cô một chút cũng không muốn biết trước đây cô ta đã làm ra sự tình gì?"
"Bạn gái trước của Đường Bạch Dạ, tôi có thể quan tâm được hay sao?" Hạ Thần Hi nói.
Đường Thành Nam vung tay áo, "Cô cứ mạnh miệng đi, đừng nói cô không quan tâm Lâm Tình, Đường Bạch Dạ cho tới hôm nay còn nhớ cô ta, tôi cũng không biết loại nữ nhân này có cái gì tốt để nhớ kỹ, anh ta thật ngu xuẩn, vậy để anh ta ngu xuẩn được rồi."
Hạ Thần Hi nghe phía sau có tiếng bước chân, nghiêm nghị, "Anh câm miệng!"
Cô mới vừa nói xong, Đường Dạ Bạch liền chậm rãi đến gần.
"Các người đang nói cái gì?"
"Không nói gì." Hạ Thần Hi nói, Đường Thành Nam phẩy tay áo bỏ đi.*