"A... Hạ muội muội, cô thực sự cùng Đường tổng có gian tình sao?"
"Cô thoạt nhìn rất thông minh, đọc sách nhiều năm như vậy, vì sao vẫn nghĩ quẩn như vậy a?"
...
Hạ Thần Hi, "..."
Đường tổng đây là một đoàn thư ký mỹ nữ nổi danh hiển hách bên người anh sao?
Mỗi người đều là mỹ nữ, cao gầy xinh đẹp, nghe nói mỹ nữ của đoàn thư ký này đều là vương bài của thành phố S.
Bất kể là ai, đều muốn cướp.
Đãi ngộ so với nhà thiết kế trang sức còn tốt hơn.
Nghe nói, đã theo Đường Bạch Dạ nhiều năm, kết quả các cô ở sau lưng đâm chọc anh ?
Cô nghĩ Đường Bạch Dạ sẽ không nghĩ ra.
Ở trong mắt các cô ấy Đường tổng được đánh giá rất thấp a.
Xác định đoàn thư ký này là vương bài của Đường Bạch Dạ sao?
...
Hạ Thần Hi, "Xin hỏi, xảy ra chuyện gì mà tôi không biết sao?"
Mọi người lại lấy vẻ mặt khinh bỉ nhìn cô.
Trương tiểu thư nói, "Tổng giám đốc không uống cà phê không chính hiệu, cà phê của anh ở trên tầng trên, KopiLuwak(Indonesia lỗ ngói khắc hạt cà phê). Lam sơn là của chúng tôi uống ..."
Hạ Thần Hi, "... Cà phê không phải có một loại thôi sao?"
Thư ký tiểu thư A thần bí hề hề nói, "Hạt cà phê Đường tổng uống chia ra hơn mười loại khác nhau, dù cho là hạt cà phê giống nhau, thì pha cà phê cần bao nhiêu nước, bao nhiêu cà phê, đó cũng có quy định ."
Thư ký tiểu thư B nói, "Đúng vậy, tôi lần đầu tiên pha cà phê cho Đường tổng, lấy sai số lượng, thiếu chút nữa bị anh cho cuốn gói. Lý do chính là, cà phê nấu không tốt thì làm thư kí làm gì?"
Thư ký tiểu thư C nói, "Tôi càng bi thảm, lần đầu tiên pha cà phê cho Đường tổng chính là dùng lam sơn, thiếu chút nữa bị anh ta ném trúng, ly cà phê bị rớt bể."
Thư ký tiểu thư D nói, "Tôi mới là bi thảm nhất ở đây, tôi mới ngu ngốc, đi pha cà phê hòa tan cho anh, kết quả một năm tiền thưởng đều không có."
Hạ Thần Hi không nói gì nhìn trời, người gì quá khó hầu hạ đi?
Trương tiểu thư nói, "Cô xác định thực sự nấu lam sơn sao?"
"Đúng vậy."
Trương tiểu thư che mặt, "Lam sơn chính phẩm phần lớn đều bị người Nhật Bản mua đi rồi, chúng ta bên này rất khó mua chính phẩm, chúng ta vừa mới uống xong chính phẩm, chỉ còn một ít này là thứ phẩm, kém nhất..."
Thư ký tiểu thư A nói, "Tổng giám đốc vậy mà uống, chẳng lẽ là đổi tính ?"
...
Hạ Thần Hi che mặt, Đường Bạch Dạ, anh thực sự là quá khó hầu hạ.
Anh khó hầu hạ như vậy, vậy mà đoàn mỹ nữ vẫn không rời khỏi anh, đó cũng là một loại kỳ tích a.
Nhất định là vì gương mặt trêu hoa ghẹo nguyệt đó.
Đó là một chiêu bài sống.
Nhưng mà, cô thích đoàn mỹ nữ của phòng tổng giám đốc này a.
Hạ Thần Hi mang cà phê đi vào, Đường Bạch Dạ đã cầm văn kiện, trở lại phía sau bàn làm việc, tập trung tinh thần nhìn văn kiện, dáng vẻ thoạt nhìn không muốn bị quấy rầy, Hạ Thần Hi đem cà phê đặt ở bên cạnh anh.
Đường Bạch Dạ bưng lên, uống một ngụm, lại buông, tiếp tục nhìn văn kiện.
Hạ Thần Hi thần kỳ nhìn Đường Bạch Dạ.
Anh uống sao ?
Anh nhận thấy được Hạ Thần Hi chưa đi, ngẩng đầu, Hạ Thần Hi vẻ mặt chờ mong nhìn anh, Đường Bạch Dạ lộ ra khuôn mặt tươi cười, yêu nghiệt mê người nói, "Hạ tiểu thư, cô chờ mong như thế, có phải tính toán cùng tôi đóng tiếp phim hành động yêu đương lúc nãy nữa phải không?"
"Phòng nghỉ của tôi khá lớn, sẽ không bị té xuống."
Hạ Thần Hi, "..."
Đường Bạch Dạ kéo cô qua, ngã ngồi ở trên người anh, Hạ Thần Hi 囧, "Đường tổng... thời gian làm việc, không thích hợp đùa giỡn."
"Thời gian làm việc không được đừa giỡn ?" Đường Bạch Dạ nhanh chóng nắm lấy lỗi trong lời nói, "Vậy đêm nay về nhà, tôi có thể ở trong phòng cô qua đêm sao?"