Lý Hoan Tình thở dài một tiếng: "Em và anh đã sớm ước định mặc kệ phát sinh chuyện gì chỉ cần sự việc có liên quan đều không nên giấu giếm và lừa gạt, chuyện này anh không nói cho em biết đúng là anh không đúng. Kỳ thực em sớm đã phát hiện chỉ là em không muốn khiến cho giữa chúng ta xảy ra không vui cho nên liều mạng nói với bản thân hẳn là tin anh, anh nói cái gì thì là cái đó. Loại tâm lý này chẳng qua là bịt tay trộm chuông mà thôi, a Sinh đáp ứng em sau này nếu lại có chuyện như vậy, xin anh không nên gạt em được không? Em không muốn mỗi lần đều từ trong miệng người khác nghe thấy chuyện tàn nhẫn như vậy."
"Được." Chuyện này cũng cho Mục Vân Sinh một bài học, anh cũng càng hiểu được chuyện giữa anh và Lý Hoan Tình xử lý thế nào chẳng sợ không yêu nhau nữa, lại quen thuộc lại ăn ý, quan hệ tình cảm giữa vợ chồng đều phải học xử lý như vậy dù thế nào đi nữa bọn họ cũng cùng nhau vựơt qua.
Lý Hoan Tình nói: "Em khó khăn nhất không phải đối mặt anh mà ngược lại là vì chính mình, chuyện nước A chúng ta thử làm ra một ít bồi thường đi, thành lập một quỹ đi trợ giúp những người nhà cửa bị phá hư, xây dựng gia viên, giúp đỡ con của bọn họ các một lần nữa học tập, giúp bọn họ vượt qua nghèo khó, anh xem coi thế nào?"
"Được!" Mục Vân Sinh nắm giữ mạch máu kinh tế của Vương bài nếu rút ra một phần tiền vốn để vận chuyển đó là việc tương đối đơn giản: "Từ tài sản cá nhân rút ra nửa phân tài sản đến làm chuyện này, toàn bộ do em quýêt định, em xem coi thế nào?"
"Anh nói thực sự?"
Mục Vân Sinh gật đầu: "Con trai cũng dần lớn, em có thể phân chia làm việc không thì từ từ làm phần việc này."
Lý Hoan Tình chính là có ý đó, hai người nói chuyện một chút bản kế hoạch, tâm tình Lý Hoan Tình khá hơn một chút cũng trở nên thoải mái hơn một chút, chỉ cần có thể bồi thường thích hợp vì bọn họ làm một chuyện, trong lòng bọn họ cũng sẽ rất thoải mái.
Quân chủ nước A không thể nào tiếp thu sự giúp đỡ vương bài, Lý Hoan Tình liền không giống nhau.
Lý Hoan Tình là quan gia thành phố A làm việc này cũng không khiến cho bọn họ cảm thấy phản cảm, chỉ cần có thể cùng vương bài quan hệ trong sạch cũng không cần thiết để quân chủ biết là Mục Vân Sinh ở đứng sau nếu không bọn họ sẽ rất nan kham.
"Hoan hoan, cám ơn em." Mục Vân Sinh nói, anh biết đây là thâm tâm Lý Hoan Tình quyết định, chuyện cùng anh náo loạn đã không có ý nghĩa, không như muốn đi bù đắp thế nào, cô vẫn là thâm tư thục lự như thế, người làm việc cẩn thận cũng sẽ không làm những việc không có ý nghĩa, dù cho năm đó vì phản kháng anh làm mỗi sự kiện, cũng đều có mục đích, có ý nghĩa.
Lý Hoan Tình đã có thể nói ra như thế nhất định đã có kế hoạch.
Lý Hoan Tình cười, sờ sờ mặt Mục Vân Sinh: "Anh cùng em ở một chỗ có phải cũng thật mệt mỏi hay không."
Mục Vân Sinh lắc đầu, đây là lời thật lòng của anh.
Lý Hoan Tình ôm Mục Vân Sinh trong lòng cảm khái muôn vàn.
"Anh cho rằng em sẽ không muốn cùng anh tổ chức hôn lễ này." lòng Mục Vân Sinh vẫn còn sợ hãi, mặc dù trên pháp luật đã kết hôn, Lý Hoan Tình đã là thê tử của anh nhưng Mục Vân Sinh còn sợ là Lý Hoan Tình nuốt lời, giữa anh và Lý Hoan Tình quan hệ ngay từ đầu cũng không phải là ngang nhau,.Yêu một người sâu đậm sẽ lo được lo mất, nha đầu này, luôn luôn dằn vặt anh như vậy, luôn luôn dắt linh hồn của anh.