Mục lục
Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc - Trình Ninh Tĩnh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiết Giai Vân bây giờ rất thích meo meo , meo meo tiểu chính là nổi tiếng, có thể bị người ôm vào trong ngực, tùy ý thế nào ôm đều tốt, sẽ không ném tới, tiểu bảo cùng tiểu bối quá lớn chỉ có thể ôm bất động.

Các công nhân đi, khóa cửa, hai người trở về đi, giữa đường liền gặp gỡ Đường lão cùng phu nhân theo hoa viên trở về, Hạ Thần Hi cùng Tiết Giai Vân chào hỏi, Tiết Giai Vân gần đây cùng Đường lão cũng rất quen hơn, không giống quá khứ sợ hãi ông như vậy.

Kỳ thực, sau khi về hưu, ông cũng chỉ là một lão nhân bình thường, thích có người làm bạn.

Bây giờ, nhi tử hiếu thuận, lại có con dâu, còn có tôn tử, ông phi thường thỏa mãn.

Mấy người cười cười nói nói vừa tới trước cửa , hai chiếc xe cũng vừa đến trước gia môn, một chiếc là xe của Đường Bạch Dạ, một chiếc là xe của Lâm Nhiên, Tiết Giai Vân thấy Lâm Nhiên, đừng mở ánh mắt, Hạ Thần Hi hơi nhíu mày.

Lâm Nhiên tới?

Đường Bạch Dạ cùng Đường lão chào hỏi , cười đến gần Hạ Thần Hi, vô cùng thân thiết kéo tay cô , hỏi cô tiến độ hôm nay, Hạ Thần Hi phản ứng, Lâm Nhiên cười nói, "Chủ tịch, hôm nay cháu phải ở chỗ này xin một bữa cơm rồi.” "Nghĩ đến tùy tiện cậu." Đường lão sang sảng nói, "Cậu là lần đầu tiên đến nhà cũ ăn cơm đi?"

"Đúng vậy, Đường lão không mời cháu."

"Cậu cùng Đường Bạch Dạ vô sỉ như nhau, chính mình sẽ không tới sao?"

Lâm Nhiên cười to, Tiết Giai Vân đã không có hưng trí ăn cơm, nghĩ tự rời khỏi, nhưng nếu là lúc này rời khỏi , vô cùng không lễ phép, các cô có thói quen ở nhà cũ ăn cơm, huống chi là đến nhà chính.

Đường lão tiên sinh cùng phu nhân đi vào trước, Đường Bạch Dạ cũng kéo Hạ Thần Hi đi vào, Tiết Giai Vân theo sát phía sau, Lâm Nhiên chợt kéo cánh tay của cô , Tiết Giai Vân quay đầu lại, hơi giãy anh, "Buông ra."

"Giai Vân..."



"Lâm tiên sinh, có chuyện gì sao?" Tiết Giai Vân yên lặng nhìn anh, bây giờ anh vừa tựa vào gần, cô vẫn như cũ tâm động, nhưng cô đã học xong, coi thường phần động tâm này, chỉ cần coi thường, cô cũng sẽ không khổ sở.

Trong lòng Lâm Nhiên cứng lại, cô lạnh lùng, trong lòng anh cay đắng.

"Gần đây rất bận, anh..."

"Anh bận, cũng cùng tôi không quan hệ." Tiết Giai Vân nhàn nhạt nói, mỉm cười nhìn Lâm Nhiên, cô nói, "Lâm tiên sinh, chúng ta đã không có quan hệ, đừng nữa dùng ánh mắt như thế nhìn tôi, đừng làm cho tôi cảm giác mình rất tự mình đa tình."

Cô nói xong, lạnh lùng tiến nhà chính.


Đường Bạch Dạ cùng Hạ Thần Hi trở về biệt thự của chính mình, , hai người đơn giản rửa mặt chải đầu, thay đổi quần áo ở nhà, Hạ Thần Hi cười nói, "Anh thế nào mang Lâm Nhiên đi tới dùng cơm?"


"Cũng không là anh dẫn cậu ấy trở về , là chính cậu ấy muốn tới ." Đường Bạch Dạ cười nói, đột nhiên xoay người, đem cô ôm vào trong ngực, trọng trọng ở trên môi một thân, tưởng niệm một ngày, cuối cùng cũng hôn đến môi của nàng.


Mỗi lần ôm cô, đều cảm thấy không đủ


Anh hôn, hơi động tình, bàn tay to cũng với vào quần áo rộng thùng thình của cô một tay xoa mông, vô cùng sắc tình, Hạ Thần Hi cười cự tuyệt, "Đừng làm rộn, bọn họ đang ở phía dưới chờ chúng ta đấy."


Đường Bạch Dạ đương nhiên biết, chỉ là kìm lòng không đậu, đại có một loại ý nghĩ làm một lần xuống lần nữa đi , Hạ Thần Hi cuống quít, tránh môi của anh, anh không biết xấu hổ, mình còn muốn làm người .


"Được rồi, được rồi, đừng làm rộn." Hạ Thần Hi thực sự nhịn không được, đành phải đẩy anh ra, người này càng lúc càng vô lại , mới quen thời gian, cô liền biết anh là tên lưu manh, hiện tại rất có thắm thiết thể hội.


"Tối hôm qua không cho , hôm nay còn không cho , không cho một ngụm thịt ăn, em muốn để đói anh mấy ngày?" Đường Bạch Dạ bất mãn hết sức yêu cầu phúc lợi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK