Bọn họ không có biện pháp cứu vãn chuyện đã qua, cũng chỉ có thể trong tương lai tìm cách bồi thường.
Mục Vân Sinh thở phào nhẹ nhõm dùng sức ôm chặt Lý Hoan Tình. Chuyện này bị cho ra ngoài ánh sáng, Mục Vân Sinh liền lo lắng Lý Hoan Tình không có biện pháp tha thứ anh, nghe thấy Lý Hoan Tình nói tha thứ, trong lòng Mục Vân Sinh là thiên ân vạn tạ.
Mục Vân Sinh đối với Lý Hoan Tình vẫn không thể chống cự, cô ấy bởi vì anh đã có quá nhiều đau khổ. Một cô gái cả đời có thể trải qua bi thảm cũng đã trải qua,từ lâu Mục Vân Sinh bắt đầu rõ ràng liền thề sẽ bảo vệ tốt Lý Hoan Tình, yêu Lý Hoan Tình, đau vì Lý Hoan Tìn, thế nhưng anh lại luôn luôn làm cho cô ấy thất vọng, thương tâm. Mục Vân Sinh cũng không phải là người chồng có trách nhiệm, mấy năm nay anh mang đến cho Lý Hoan Tình nhiều đau khổ so với vui vẻ thì nhiều hơn. Từ một tiểu thư trong sáng, hồn nhiên biến thành thê tử của anh, đi theo một người nhìn thấy dưới tay trúng một thương liền thét chói tai hôn mê cho tới bây giờ mặt không đổi sắc đối mặt với tất cả phẫn tinh phong huyết vũ- mưa máu, Mục Vân Sinh cơ hồ đem tất cả những tính cách của Lý Hoan Tình hung hăng phá hủy, lại dưỡng thành một Lý Hoan Tình hoàn toàn khác.
Lý Hoan Tình vì Mục Vân Sinh chiụ khổ, anh vẫn luôn ghi tạc trong lòng.
"Hoan hoan, anh xin lỗi." Mục Vân Sinh nói, câu xin lỗi này là anh cảm thấy để Lý Hoan Tình thua thiệt rất nhiều năm, thẳng đến gần đây mới có thể cùng cô nói xin lỗi,. Anh vẫn luôn không bỏ xuống được tự cao cũng bởi vì đủ loại nguyên nhân không nguyện ý vì mọi chuyện mà nói lời xin lỗi.
Lý Hoan Tình vốn có thể không cần có cuộc sống như vậy. Cô có thể gả cho Tần Mục, an tâm có cuộc sống yên bình, Tần Mục lo lắng cho cô, cưng chiều cô nhất định sẽ che chở cô một đời. Nhưng bởi vì Mục Vân Sinh anh tất cả đều phá hủy, bà Lý Hoan Tình kính yêu nhất cũng không thể tha thứ cho cô, thời gian kết hôn Lý Hoan Tình nói cho lão thái thái, thái độ lão thái thái băng lãnh cũng là mời ăn một bữa cơm, một câu chúc phúc cũng chưa từng nói qua, lão thái thái thủy chung không thừa nhận anh.
Quá khứ Mục Vân Sinh quả thực quá khốn kiếp."Em đã sớm không để ý." Lý Hoan Tình nói, đặc biệt sau khi sinh Lý Mộ Thành. Một lần Lý Mộ Thành một tuổi, Lý Hoan Tình bỗng dưng nhận được điện thoại của Tần Mục nói anh ta đã đứng lên được, đôi chân qua một khoảng thời gian là có thể hoàn toàn phục hồi như cũ. Một tảng đá lớn ở trong lòng cô cuối cùng cũng rơi xuống, cô xin lỗi Tần Mục, từ nhỏ Tần Mục cũng rất che chở Mục Vân Sinh, dù sao bọn họ cũng là thanh mai trúc mã, tình cảm vô cùng thuận lợi, cơ hồ không có cãi nhau. Lúc còn rất nhỏ Lý Hoan Tình cho rằng sau này lớn lên sẽ là vợ của Tần Mục, cô cũng vì muốn làm vợ Tần Mục mà chuẩn bị tất cả
Chân Tần Mục cũng bởi vì Mục Vân Sinh mới tàn phế, Lý Hoan Tình vốn tưởng rằng một đời cứ như vậy, không ngờ còn có thể khôi phục, Lý Hoan Tình quả thực rất vui vẻ thậm chí muốn trở về nhìn Tần Mục một cái,cô cũng biết Mục Vân Sinh sẽ không đồng ý cho nên cũng không nói.
Khi đó, Lý Hoan Tình đột nhiên toát ra một cái ý nghĩ trong đầu nếu như năm đó Mục Vân Sinh không xuất hiện ở trong hôn lễ thì bây giờ con của cô sẽ có bộ dáng gì? Đứa nhỏ của Lý Hoan Tình cùng Tần Mục sẽ có bộ dáng gì? Nói không chừng đã sớm đi học.
Dù sao khi đó bọn họ kết hôn sớm, nếu đứa nhỏ đầu tiên có thể bảo trụ cũng đi học.
Về sau chính Lý Hoan Tình cũng cảm thấy cái ý nghĩ này rất buồn cười, tại sao có thể có nếu như như vậy?
Lý Hoan Tình thực sự là suy nghĩ quá nhiều.
Con trai của Lý Hoan Tình chỉ có thể là Lý Mộ Thành, chỉ có thể là Lý Mộ Thành con trai của Mục Vân Sinh.