Mục lục
Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc - Trình Ninh Tĩnh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đột nhiên, hai người đang ngủ liền đứng dậy, "Vẫn luôn là sói gầm rú, tôi ngủ được không yên ổn, tôi leo lên cây ngủ đây."

"Tôi cũng vậy."

Nolan trợn tròn cặp mắt, sự việc đột biến, bọn họ cũng không ngờ. Xung quanh đây cây lớn nhất chính là cây mà Nolan cùng Lục Trăn đang ẩn nấp. Bọn họ đang muốn leo lên trên cây, Lục Trăn cùng Nolan, một người nhắm vào người đàn ông cường tráng bên dưới, một người nhắm vào Báo Tử.

Pằng, pằng...

Đạn cấp tốc bay ra, bắn trúng Báo Tử cùng người đàn ông kia. Một bị thương ở đầu, những người khác nghe thấy tiếng súng, cấp tốc tránh né. Đôi chân Nolan bám chặt cành cây, thân thể cuốn lại, nhắm vào người đàn ông đang muốn né tránh, bắn một phát súng.

Lục Trăn bắn trúng đùi một người khác. Nolan lại khiến một người khác bị thương.

Giải quyết xong bốn người, người thứ năm, vội vội vàng vàng chạy vào trong rừng cây đen kịt. Nolan nhảy xuống, đuổi trở lại, Lục Trăn thiếu chút nữa thổi bay huýt gió, bọn họ phối hợp thật tốt quá.

Chỉ còn lại có một người, Nolan có thể giải quyết, anh tuyệt đối tin Nolan.

Nolan đuổi theo, tên đàn ông kia vẫn chạy ra năm trăm mễ trái phải. Người này một đường hoảng sợ chạy. Đúng vậy, tất cả đồng bọn đều chết sạch, anh ta tự nhiên sợ hãi, chạy thục mạng. Nolan phán đoán âm thanh, không nghe thấy âm thanh của người này .

Anh cũng ẩn nấp xuống, lúc này, ai có thể chịu đựng tốt người đó có thể thắng lợi.



Hai mươi phút sau, bụi cỏ đột nhiên có thứ gì đấy giật giật, Nolan cấp tốc hướng bên kia bắn một phát súng, anh nghe thấy một tiếng kêu đau đớn, Nolan mặc kệ ba viên hai lần bắn, liên tục mở súng.

Triệt để không còn động tĩnh.

Anh chậm rãi bước qua, người này đã bị bắn trúng ba phát, đã tắt thở.

Tất cả địch nhân đều được giải quyết .

Nolan theo đường cũ quay về, đống lửa vẫn còn đang cháy nên rất dễ tìm đường trở lại. Nhưng mà anh lại không thấy Lục Trăn đâu, túi trang bị rơi ở dưới tàng cây, bốn thi thể vẫn còn nằm đấy, trong không khí đều là mùi máu tanh.

Nolan xé một khối thịt quay ăn, anh nghĩ thầm, khả năng là Lục Trăn đi giải quyết vấn đề cá nhân.

Nhưng mà, anh đột nhiên nhìn thấy mấy dấu vết chân lộn xộn, Nolan xôn xao liền đứng lên, dấu chân này không phải là dấu chân của anh và Lục Trăn , đích thực là vết giày tác huấn, không biết là dấu chân ai lưu lại .

Bọn người Báo Tử từ một hướng khác qua đây, anh có thể xác định, đây không phải là dấu chân của bọn người đó và Lục Trăn.

Nolan thất kinh, phạm vi một trăm mét vòng quanh đống lửa tìm kiếm, anh không tìm được Lục Trăn. Dấu chân ở giữa rừng sâu cũng biến mất, trong lòng Nolan ra một thân mồ hôi lạnh, Lục Trăn đi chỗ nào ? Cậu ta đi chỗ nào ?

Lục Trăn không phải người không đúng mực như thế. Anh đi đuổi địch nhân, chỉ có một người, Lục Trăn nhất định sẽ kiên trì chờ anh trở về.



Lục Trăn bây giờ bị thương, cánh tay cũng trúng đạn, không có sức chiến đấu gì. Cậu ta sẽ không đi loạn , trừ phi có người dẫn cậu ta đi.

Đến lúc Nolan nhìn thấy trên thân cây chỗ bọn họ vừa ẩn giấu có vết đạn lúc. Anh cuối cùng cũng xác định, Lục Trăn là bị người mạnh mẽ mang đi , trên mặt đất còn có vỏ đạn, trên cây khô cũng có vết máu, là ai mang Lục Trăn đi?

Rừng rậm này, còn có người khác sao?


Nolan hoang mang lo sợ, cấp tốc cõng túi trang bị lên, hướng phía dấu chân mà đi.


Anh phải tìm được Lục Trăn.


Anh không ngờ, rừng rậm này còn có những người khác. Anh cũng không ngờ, anh mới rời đi một lúc như vậy, Lục Trăn đã xảy ra chuyện.


Sẽ không , tuyệt đối sẽ không .


Lục Trăn mạnh mẽ như thế, sẽ không có việc gì.


Không muốn tự mình dọa mình.


Nolan ở trong rừng rậm tìm hai ngày, cũng thong thả ra khỏi rừng rậm. Đây chính là lãnh thổ nước Mỹ rồi. Anh không tìm được Lục Trăn, biên giới hoang vắng, anh tìm một cửa hàng gọi điện thoại, anh gọi June tới đón.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK