Lâm Lâm ác ý nhìn bụng của Hạ Thần Hi, "Bụng của cô còn có một đứa bé, hơi có sơ xuất, đứa bé cũng giữ không được."
"Làm sao cô biết?"
"Đường ca ca nói cho tôi biết, cô ở bệnh viện, để cho tôi tới giải quyết, chuyện giữa tỷ tỷ cùng cô." Lâm Lâm lạnh lùng nói, trong mắt thoáng qua hận ý, "Cô giết tỷ tỷ của tôi, tôi muốn cô đền mạng."
Hạ Thần Hi trong lòng vừa nhảy, cô đi gặp bác sĩ Lý trước, sau đó mới gửi tin nhắn cho Đường Bạch Dạ, nói cho Đường Bạch Dạ, cô ở bệnh viện. Đường Bạch Dạ vì sao bảo Lâm Lâm đến? Để cho Lâm Lâm để giải quyết chuyện của cô?
Lâm Lâm không có quan hệ gì, Đường Bạch Dạ muốn giải quyết, cũng là chuyện giữa bọn họ, anh đem chuyện giao phó Lâm Lâm, tính chuyện gì xảy ra?
Hạ Thần Hi tức giận đến phát run, nhớ tới chính mình đang có mang, cô đè nặng lửa giận.
"Tôi thật không nghĩ tới, giết tỷ tỷ của tôi, vậy mà thật là cô." Lâm Lâm nhìn Hạ Thần Hi, "Tôi đã cho rằng cừu hận giữa tôi và cô, chỉ là tình địch mà thôi, không ngờ, còn có thù không đội trời chung, lần trước cô chưa chết, cô có mạng lớn, lần này, tôi sẽ không tha cho cô như thế."
Hạ Thần Hi trong lòng trầm xuống, lần trước?
"Tai nạn xe cộ là cô ra tay chân?"
"Không hổ là Hạ Thần Hi, một điểm liền thông, là! Tai nạn xe cộ là tôi ra tay, tôi sửa lại hệ thống kiểm tra của cô, lần thứ hai khởi động phanh sẽ không nhạy, tôi vốn tính kế vô cùng chuẩn, cô nhất định không phanh xe được, nhất định sẽ ngã thịt nát xương tan. Không ngờ, Đường ca ca cứu cô, làm tôi tức chết? Tôi thiếu chút nữa giết lầm Đường ca ca, may mắn anh ấy không có việc gì, bằng không, tôi đã sớm động thủ giết cô."
"Lâm Lâm, cô điên rồi sao?" Hạ Thần Hi cả giận nói, "Cô trước đây cũng không biết tôi giết chị cô, tôi và cô không oán không thù, cô cho rằng tôi là tình địch của cô, cô vậy mà..."
Vì Đường Bạch Dạ, Lâm Lâm thực sự là điên rồi phải không.
Loại sự tình này cũng làm được ra.
Lâm Lâm cười ha ha, giống như điên cuồng, Hạ Thần Hi cơ hồ như không biết Lâm Lâm, người này quá xa lạ, căn bản cũng không phải là người Hạ Thần Hi thấy ở trong phòng làm việc, trong lòng của Hạ Thần Hi vặn vẹo .
"Đây coi là cái gì, cô thực sự là quá ngây thơ rồi, phàm là người muốn chiếm Đường ca ca của tôi, tôi đều muốn giết, Tưởng Tuệ chính là một ví dụ sống sờ sờ, cô ta cho là mình có thai là có thể gả cho Đường ca ca, cô ta thực sự là có ý nghĩ kỳ lạ, cô ta cũng coi như mạng lớn, đứa bé không còn, nhưng vẫn còn sống, thực sự là đáng tiếc, nhìn Đường ca ca căn bản không yêu loại phụ nữ như vậy, tôi tạm tha cho cô ta một mạng." Lâm Lâm cười đến thập phần ác ý.
Hạ Thần Hi kinh hãi, Tưởng công chúa tai nạn xe cộ là Lâm Lâm tạo thành ?
Lâm Lâm thật sự to gan, dám mưu sát Tưởng Tuệ cùng tưởng phu nhân, ngày đó trên xe là hai người, sự tình xảy ra, người lớn cùng đứa bé mệnh không bảo đảm, Lâm Lâm lá gan thật lớn, dám làm ra loại sự tình phát rồ này?
Hạ Thần Hi vẫn cho là, sự tình của Tưởng Tuệ là một chuyện ngoài ý muốn.
Thảo nào Tưởng Tuệ hận Đường Bạch Dạ như vậy, cuối cùng muốn giết Hạ bảo bối, xem ra là vì yêu thành hận, Hạ Thần Hi biết tai nạn xe cộ không phải ngoài ý muốn, là vì người có người động tay chân .
Lâm Lâm, cô thực sự là một ác ma.
Khoác vỏ bọc của tiểu bạch thỏ, lại ở sau lưng làm chuyện xấu, lại có kẻ chịu tội thay, loại người này , căn bản là không có lương tâm.
"Cô trưng bộ mặt khiếp sợ đó cho ai nhìn?" Lâm Lâm châm chọc nói, "cô giết người ít sao? So với tôi còn nhiều hơn gấp bội, cô giết người như ma, thiếu vô số nợ máu, Hạ Thần Hi, cô mới là người đáng chết, Đường ca ca lại vẫn yêu cô, anh ấy đúng là điên ."