Mục lục
Thiếu gia ngông cuồng – Tần Minh (truyện full) - tác giả: Kim Lân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lòng Tần Minh chợt cảm động, anh cảm thấy hơi đau lòng cho cô ta - một người miền Nam nhưng lại vì anh mà bôn ba tới đây giữa mùa đông. 

Anh thấy đã sắp tới câu lạc bộ nên vội vàng cởi áo khoác của mình ra rồi khoác cho Trần Mục Linh, sau đó nói: “Đừng để bị cảm lạnh.” 

Trái tim Trần Mục Linh run lên, ngơ ngác nhìn Tần Minh đang khoác áo ẩm cho mình, cô ta nhìn Tần Minh từ khoảng cách gần, gương mặt sắc sảo, góc cạnh rõ ràng, 

trong mắt lộ ra vẻ dịu dàng cùng đôi môi đầy hấp dẫn đối với cô ta. 

Nhớ lại những chuyện trong quá khứ của hai người, cô ta cảm thấy phụ nữ thời đại mới nên chủ động một chút, nếu không thì đàn ông tốt sẽ bị cướp hết sạch. 

Trái tim Trần Mục Linh đập loạn nhịp, trong khi Tần Minh giúp cô ta sửa sang lại áo khoác, cô ta nhón chân lên rồi hôn lên môi Tần Minh. 

Nụ hôn này khiến máu trong người Trần Mục Linh sôi trào, cô ta nghĩ rằng mình lại chủ động thêm một lần như vậy, làm đến bước này rồi nên chắc Tần Minh không thể vẫn không hiểu rõ ý của cô ta đâu nhỉ? 

“Lần này nhất định phải tỏ tình thành công” Trần Mục Linh thầm nhủ trong lòng. 

Một lúc sau thì hai người rời môi, Trần Mục Linh đỏ mặt, bước nhanh vào câu lạc bộ và nói: “Họ vào rồi, chúng ta cũng mau vào thôi.” 

Tần Minh trợn mắt há hốc mồm, anh còn đang trong trạng thái ngơ ngác. 

Nhưng đúng lúc này thì có một chiếc xe màu đen dừng 

cửa hội quán, một cô gái thon thả bước xuống, nhìn hai người họ bằng ánh mắt không còn gì lưu luyến.

Tần Minh liếm môi, môi của Trần Mục Linh ngọt như mật vậy, mềm mại khiến người ta phải say mê, nhưng chuyện này xảy ra quá đột ngột. 

Hơn nữa tại sao bên cạnh lại có thêm một người phụ nữ mà anh không ngờ, là Nhiếp Hải Đường? 

Hai mắt Tần Minh tối lại, chân mềm nhũn, chuyện vừa nãy không bị cô nhìn thấy hết chứ? Chẳng lẽ chứng thực rằng anh ăn vụng ở bên ngoài ư? Chuyện này không khiến Nhiếp Hải Đường hiểu lầm anh đấy chứ? 

Tần Minh vội vàng tiến lên trước: “Chuyện đó, Hải Đường à... đây là hiểu lầm thôi. Cô ấy đột nhiên hôn anh, anh cũng không biết chuyện gì xảy ra” 

Nhiếp Hải Đường tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, sự bất bình tràn đầy trong lòng được thể hiện hết trên gương mặt, tối qua tên khốn này thậm chí còn không trả lời tin nhắn của cô. 

Hôm nay lại hôn Trần Mục Linh ở câu lạc bộ giao lưu võ thuật này? 

Đúng là toàn bộ hoa khôi Đại học công nghệ hồi đó đều bị anh bỏ bùa rồi. 

Rốt cuộc là sao? Tại sao Trần Mục Linh này lại ở đây? Nhiếp Hải Đường thực sự rất đau lòng, sao bây giờ mấy cô gái xung quanh Tần Minh lại trẻ trung xinh đẹp như vậy, cô cảm thấy rất áp lực. 

Nhiếp Hải Đường nói: “Vậy mà anh còn đưa áo khoác cho cô ấy? Anh không lạnh à?” 

Từ khi học được võ thuật Hô Hấp Pháp do Trương Toàn Chân dạy, cơ thể của Tần Minh đã trở nên cường tráng hơn rất nhiều, anh nói mà không suy nghĩ kỹ: “Thật ra thì không lạnh lắm”. 

“Hừ! Đồ ngốc nhà anh” Nhiếp Hải Đường tức giận tới mức giậm chân, thứ cô cần là câu trả lời kiểu này ư?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK