Mục lục
Thiếu gia ngông cuồng – Tần Minh (truyện full) - tác giả: Kim Lân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai vợ chồng đưa mắt nhìn nhau, cảm giác mọi chuyện rất tệ. 

Bệnh viện độc lập của tập đoàn Hoàn Vũ. 

Tần Minh dẫn người nhà họ Triệu đến bệnh viện thăm Triệu Chính Ngôn, nhưng lại thấy một nhóm bác sĩ đang thảo luận, đến gần mới biết là Triệu Chính Ngôn đã tỉnh. 

Triệu Chính Ngôn tỉnh lại thì Tần Minh cũng thở phào nhẹ nhõm, dù sao thì cậu ta xảy ra chuyện ít nhiều cũng là do Tần Minh liên lụy, bây giờ tỉnh lại là chuyện tốt nhất. 

“Boss?” Một bác sĩ tóc vàng mắt xanh thấy Tần Minh thì vui vẻ nói: “Sau khi chúng tôi điều trị, bạn của cậu đã tỉnh rồi, mọi mặt đều rất bình thường, trí nhớ cũng không vấn đề gì? 

“Tần Minh?” Triệu Chính Ngôn thấy Tần Minh thì lập tức kéo anh lại, hỏi: “Lý Mộng đầu? Cô ấy đâu? Anh có cứu cô ấy không?” 

Tần Minh trả lời: “Không đến kịp, cô ta bị rắn trên đảo cắn, độc phát tác nên chết rồi. Cậu nhớ chuyện lúc đó thế nào không?” 

Triệu Chính Ngôn nói: “Nhớ cô ấy giương súng, sau đó thì không nhớ” 

Tần Minh cũng cạn lời, Triệu Chính Ngôn vừa tỉnh lại đã tìm Lý Mộng, cũng đủ si tình rồi, nhưng Lý Mộng thật sự đã chết rồi, cậu ta có nhớ thế nào cũng vô ích thôi. 

Tần Minh nói: “Ba mẹ cậu đến rồi” 

“Chính Ngôn.” Tần Mặc đi lên trước, an ủi con trai. 

Hỏi han xong, Tần Minh với những người khác ra ngoài. 

Anh nói với Triệu Tụng Lễ: “Triệu Chính Ngôn bị thương là do tôi liên lụy, tôi sẵn sàng chịu trách nhiệm. May mà bây giờ cậu ấy tỉnh lại rồi, mọi người muốn gì thì cứ nói đi.” 

Triệu Trinh nói: “Đứa trẻ ngốc, chuyện này liên quan gì đến cháu chứ? Chúng ta đều là người một nhà” 

Triệu Tụng Lễ cũng tán thành, nói: “Trước đây chúng ta máu thịt chia lìa, đó là chuyện bất đắc dĩ, sau này sẽ không như vậy nữa. Tần Minh, con nói đi, thế nào con mới chịu về nhà? Lẽ nào con thật sự muốn xa cách sao? Con không cho ba cơ hội để bù đắp cho con sao?” 

Về chuyện này, Tần Minh cảm thấy rất phức tạp, nhưng cũng không phải anh chưa từng suy nghĩ tới. 

Triệu Trinh bảo: “Tần Minh, có phải cháu lo ngại chuyện của tập đoàn Thế kỷ Hoàn Vũ, nghi ngờ thành viên khác của ban Giám đốc tối cao không? Chuyện này cháu yên tâm, thành viên của ban Giám đốc tối cao hiện tại đều suy nghĩ giống như cháu, muốn một tập đoàn lớn mạnh, họ sẽ không ngăn cản cháu. Thậm chí còn đợi cháu làm gần xong rồi sẽ thay thế cháu, bọn họ đều đang gom góp sức mạnh. 

Lần này cháu khiển Đông Anh Xã mất đi thủ lĩnh, rơi vào cuộc chiến nội bộ, vô cùng hoàn hảo. Tạm thời lửa sẽ không cháy đến chỗ cháu” 

“Không” Tần Minh lắc đầu, nói: “Trong Hoàn Vũ có một tài liệu tuyệt mật, là người của tôi biết được trong lúc chỉnh lý tài liệu mà Thường Hồng Hi để lại” 

Vẻ mặt Triệu Tinh khựng lại, đồ Thường Hồng Hi để lại? 

Mặc dù Thường Hồng Hi là thế hệ sau Triệu Trinh, nhưng rất có thủ đoạn và sự quyết đoán, trong lòng Triệu Trinh vô cùng khâm phục người này. Mặc dù tò mò Thường Hồng Hi đã để lại thứ gì, nhưng chắc chắn Tần Minh sẽ không nói cho ông ta. 

Tần Mặc nói: “Về hay không về thì khoan bàn, còn chuyện con là con trai của mẹ không chối bỏ được đâu.” 

Tần Minh gãi đầu nói: “Đột ngột thế này tôi cũng rất khó đổi được, tôi phải bàn bạc với ba mẹ tôi rồi mới quyết định.” 

Triệu Tụng Lễ và mọi người nghe xong thì vui mừng, họ đều tìm hiểu tình hình của Tần Chỉ Quốc và Vương Tú rồi, chỉ là người bình thường hiền lành chất phác, kiểu người này dễ thương lượng nhất. 

Triệu Tụng Lễ nói: “Chuyện này không thành vấn đề, mọi người cũng muốn đi gặp họ, dù sao thì họ cũng chăm sóc cho con tốt như vậy.” 

Tần Minh lên tiếng: “Mấy chuyện này để qua tết rồi nói, giờ mọi thứ vẫn như cũ. Triệu Chính Ngôn cũng tỉnh rồi, mọi người ở bên cậu ấy nhiều hơn đi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK