Mục lục
Thiếu gia ngông cuồng – Tần Minh (truyện full) - tác giả: Kim Lân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhiếp Hải Đường nói: "Bạch Minh Vũ bảo tôi đấu giá giúp anh ta một chiếc đồng hồ nổi tiếng, anh ta vào nhà vệ sinh một lát, ai ngờ bây giờ vẫn chưa thấy quay lại, cậu có thể giúp tôi tìm anh ta không?"

 

Hoàng Thư Đồng ngày người, nói: "Không phải cô muốn mượn tiền à?"

 

Tần Minh hỏi cùng lúc: "Tìm người làm gì, cậu nói đi, cần bao nhiêu tiền?"

Sao Tần Minh có thể để Nhiếp Hải Đường chịu uất ức được chứ?

 

Anh kết luận, chỉ sợ đây là trò lừa nào đó của Bạch Minh Vũ. Chẳng biết tại sao gã lại muốn nhằm vào Nhiếp Hải Đường nhưng nếu vấn đề là tiền thì không phải là vấn đề nữa.

 

Anh đường đường là người giàu nhất thế giới còn có thể khó xử vì chút tiền nhỏ sao? Hơn nữa đây là làm từ thiện, quyên góp nhiều thêm một chút cũng không sao.

 

Tần Minh nói: "Bạch Minh Vũ muốn cái đồng hồ kia à? Đưa cho anh ta làm gì hả? Tôi muốn mua, bao nhiêu tiền?"

 

Tần Minh vừa nói vậy, Hoàng Thư Đồng lại mất hứng. Đây không phải là trò lừa điển hình sao?

 

Hoàng Thư Đồng nói: "Triệu Chính Ngôn, não anh là não heo chắc? Chuyện này liên quan gì tới anh chứ? Mấy trăm nghìn này, anh không lấy từ trong nhà thì lấy của ai? Anh tăng thể diện trước mặt cô ta, chẳng phải sau này sẽ bị ba mẹ anh mắng à? Nhà họ Triệu có tiền là để anh tiêu xài như vậy sao? Tôi thấy bụng dạ cô ta khó lường lắm."

 

Tần Minh nói rất chắc chắn: "Không đâu, Hải Đường không phải là người như vậy. Hơn nữa, chỉ mấy trăm nghìn cũng được gọi là tiền sao? Vậy có khác gì mấy xu chứ? Vợ à, cô đừng keo kiệt thế."

 

Tần Minh mạnh miệng như vậy làm mọi người xung quanh kinh ngạc đến ngày người.

 

Hoàng Thư Đồng càng trợn mắt há hốc mồm. Trong ấn tượng của cô ta, cho dù người trong nhà Triệu Tụng Lễ giàu có nhưng tài sản cũng chỉ khoảng hơn một tỷ.

 

Điều này kém xa mấy gia đình quyền quý truyền thống ở thành phố Hải.

 

Nhà họ Triệu chủ yếu là có quan hệ. Triệu Tụng Lễ là con riêng của Triệu Trinh nhà họ Triệu ở Bắc Kinh, Tần Mặc là cô chủ nhà họ Tần cũ giàu siêu cấp, cho nên thân phận của bọn họ mới cao.

 

Nhưng nhà Triệu Chính Ngôn thật sự không du då gì.

 

Hoàng Thư Đồng tính toán lại, tiền tiêu vặt của Triệu Chính Ngôn một năm là hơn hai triệu, anh ta còn có anh em, người trong nhà lại tiêu xài không ít. Anh ta có tư cách gì mạnh miệng nói mấy trăm nghìn chẳng khác gì mấy xu?

 

Nhiếp Hải Đường cũng kinh ngạc. Sao Triệu Chính Ngôn và Hoàng Thư Đồng lại thân mật như vậy? Thậm chí cậu ta còn gọi cô ta là vợ nữa. "Triệu Chính Ngôn, anh đừng ăn nói lung tung lại tự rước lấy rắc rối đấy!"

 

Bất chợt, phía sau truyền đến tiếng chế giễu của Bạch Tĩnh Thần: "Đúng là phồng má giả mập. Cậu chỉ là kẻ vô dụng ăn rồi chờ chết, cậu có tiền sao? Cậu đừng làm tôi chết vì cười đấy.

 

Tần Minh bất mãn nói: "Chuyện này chẳng liên quan gì tới anh. Bạch Tĩnh Thần, tôi lấy ra được, anh ăn hết được sao?"

 

Bạch Tĩnh Thần nhíu mày, rất khó chịu khi thấy Tần Minh ra vẻ trước mặt mình, tức giận nói: "Chém gió không viết nháp, cậu lấy ra đi, chỉ giỏi nói suông chứ không làm được.

 

Hoàng Thư Đồng nhíu mày, kéo Tần Minh tay và nói: "Triệu Chính Ngôn, tôi không cho phép anh tiêu tiền vì người này.

 

Anh nhếch môi. Cho dù anh biết làm vậy sẽ khiến Hoàng Thư Đồng khó chịu nhưng anh là Tần Minh, anh là người giả mạo nên càng thiên vị Nhiếp Hải Đường hơn.

 

Tần Minh đứng dậy và đi tới.

 

Hoàng Thư Đồng nhìn Tần Minh cương quyết đi thì tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, chút thiện cảm khó lắm mới có được cũng mất sạch, cầm lấy túi xách đi luôn.

 

Nhưng Tần Minh đầu để ý được nhiều như vậy, vợ người khác trước sau vẫn là giả, vợ của mình mới là thật.

 

Tần Minh kéo Nhiếp Hải Đường quay lại nơi đấu giá: "Thật ngại quá, vừa rồi tôi ra ngoài, có nhờ cô Nhiếp đấu giả cái đồng hồ giúp tôi."

 

Nhiếp Hải Đường cuống lên, kéo Tần Minh và nói: "Triệu Chính Ngôn, anh... anh không cần làm vậy đâu. Vợ chưa cưới của anh cũng tức giận rồi. Tôi không muốn anh bị hiểu nhầm vì quan hệ của tôi. Vợ... vợ chưa cưới của anh đã giận tới mức bỏ đi rồi kìa."

 

Tần Minh nói: "Xuỵt, cô cứ ngồi yên bên cạnh tôi, nhìn tôi tiêu tiền"

 

Nhiếp Hải Đường ngẩn người. Người này cũng quá độc đoán đi?

 

Bạch Tĩnh Thần ở bên cạnh cười đắc ý. Theo gã điều tra và tìm hiểu, trong tài khoản của Triệu Chính Ngôn vốn không có tiền!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK