Mục lục
Thiếu gia ngông cuồng – Tần Minh (truyện full) - tác giả: Kim Lân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 404

Bác cả Hứa thấp thỏm nhận cuộc gọi của nhà họ Tần – người giàu có nhất Thượng Hải, đây là lần đầu tiên ông ta nhận được cuộc gọi của đối phương.

Bởi vì vừa rồi mới nhận liên tiếp mười mấy tin xấu nên bây giờ bác cả Hứa trở nên vô cùng nhạy cảm và yếu ớt: "Alo, sếp Tần? Đột ngột như vậy, có... có chuyện gì sao?”

Sếp Tần ở đầu kia điện thoại nói: “Ông chủ Hứa, ông đúng là có bản lĩnh đấy, ai cũng dám đắc tội. Bây giờ tôi cũng không bảo vệ nổi ông nữa, ông đi đời rồi, đừng làm liên lụy đến tôi. Việc hợp tác của chúng ta cũng xong, vụ làm ăn đó cũng tiêu rồi. Tiệc mừng thọ chín mươi tuổi của bà nội tôi ông đừng đến nữa, tôi cũng không cần đá Dzi chín mắt của ông, thế nhé."

Trái tim bác cả bụp một tiếng như bị đâm thủng, lo lắng nói: “Ôi sếp Tần, đừng mà sếp Tần, cho tôi một cơ hội đi sếp Tần. Alo? Alo?”

Nhưng lúc ông ta gọi là thì số của sếp Tân đã không liên lạc được nữa.

Bác cả ngỡ ngàng nhìn xung quanh, cả người lạnh toát, ông ta ngồi trên sofa phát hiện những người khác cũng đang nghe điện thoại giống như ông ta, nghe tin xấu này đến tin xấu khác từ Thượng Hải gọi đến. “Chị dâu, khoản tiền chị mượn danh nghĩa đầu tư đã làm lỗ của công ty hơn một tỷ, số tiền này đã bị phát hiện rồi, chị đúng là biết kiếm tiền đấy." “Em gái, em còn nói không vấn đề gì? Em sắp xếp họ hàng của mình vào công ty, còn sắp xếp đến phòng làm việc của anh, nếu không phải cậu ta biển thủ công quỹ bị lộ thì anh còn chẳng biết là người của em đấy. “Hứa Huống, thằng nhóc thổi tha này, mày đánh bạc nợ ba trăm triệu đô la Mỹ ở Las Vegas khi nào? Còn dùng tài khoản của công ty? Bọn đòi nợ đều đánh lên đầu tạo rồi, mày là cái thằng phá gia.” “Uyển Nhi, con thật sự khiến mẹ đau lòng, không ngờ con lại làm người tình bí mật của sao nam đã hết thời này? Ông ta trạc tuổi ba con đấy, chuyện này đã lên báo rồi, con còn muốn giấu mẹ bao lâu nữa?” “Đừng ồn ào nữa, nhà họ Tần đã không qua lại với chúng ta nữa rồi, tiệc mừng thọ của bà cụ Tần cũng không cần chúng ta đến nữa. Khó khăn lắm mới thương lượng ký kết hợp tác, sao đột nhiên lại thất bại?" “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Những cuộc điện thoại này đều là thật sao? Rốt cuộc nhà chúng ta quyền riêng tư không? Bí thư Triệu thì sao? Ba, chúng ta đi tìm quân đoàn trưởng Mã xin giúp đỡ đi, chuyện này chắc chắn có người giở trò với chúng ta"

Anh em hai nhà họ Hứa choáng váng với hàng loạt cuộc điện thoại đột ngột gọi đến, nhận hết cuộc này đến cuộc khác, tin xấu này đến tin xấu khác, không phải đối tác làm ăn chấm dứt hợp tác thì là bị các quan chức chính phủ vạch rõ giới hạn, nếu không phải nữa thì là điện thoại báo nợ của con trai con gái. Ngoài ra còn có hàng loạt đơn xin nghỉ, từng giám đốc điều hành công ty gọi đến xin thôi việc không làm nữa, có chỗ tốt hơn rồi.

Tình hình sụp đổ ở mọi mặt một cách đột ngột thế này ai mà chịu nổi?

Không, quả thực là không thể tưởng tượng nổi, đây là cuộc gọi lừa đảo sao? Nhưng nội dung cuộc gọi đến vô cùng rõ ràng, các email trong hòm thư của công ty cũng không thể làm giả được.

Ngay cả tin tức thời sự cũng bắt đầu vạch trần một số vụ bê bối của nhà họ Hứa, hình ảnh bác cả Hứa và người mẫu trẻ trong buổi dạ hội cũng bị lật tẩy.

So với nhà họ Hứa đang luống ca luống cuống sau biến động thì bên phía nhà họ Mộc đang há mồm trợn mắt, chuyện này do Tần Minh làm trò quỷ à?

Một cuộc điện thoại đã khiến nhà họ Hứa giàu sang phú quý của Thượng Hải sụp đổ, còn là thành phố Quảng cách đó hàng nghìn kilet? Như thế phải bản lĩnh cỡ nào chứ?

Mộc Hạo nhìn Tần Minh, lẩm bẩm một mình: “Quả nhiên... quả nhiên Trương chân nhân nói không sai, bát tự của Tiểu Tần và con gái do trời đất tác thành”

Lúc này, điện thoại của Tần Minh đổ chuông, Tống Dĩnh gọi đến nói: “Cậu chủ, kế hoạch thu mua nhà họ Hứa đã hoàn thành ba mươi chín phần trăm, đã lấy được năm mươi phần trăm nhân tài của tập đoàn nhà họ Hứa, cũng đào được chín mươi phần trăm đối tác kinh doanh. Gần đây bọn họ có quan hệ mật thiết với nhà họ Tần ở Thượng Hại – khách hàng lớn của tập đoàn Hoàn Vũ chúng ta, tôi cũng đã tiện thể cảnh cáo rồi, người của nhà họ Tần đồng ý sẽ cắt đứt qua lại với nhà họ Hứa.

Về những hành vi như nợ nần, yêu đương bí mật hay thâm hụt tài khoản của công ty là do Cli Olsen thu thập qua hệ thống tình báo, tiện cho việc ép giá cổ phiếu của tập đoàn nhà họ Hứa. Bây giờ cổ phiếu của nhà họ Hứa đang lao dốc, có thể sẽ giảm đến mức giới hạn dưới ngay lập tức.

Tôi đoán việc thu mua tập đoàn nhà họ Hứa có lẽ sẽ mất khoảng một tuần, chi thêm khoảng ba mươi tỷ nữa, và mất ba năm vận hành mới có thể hồi vốn.”

Tần Minh hờ hững ờ một tiếng: “Không thiếu tiền, tiếp tục mạnh tay hơn đi.”

Mọi người nghe Tần Minh nhận cuộc điện thoại này thì đột nhiên nhận ra.

Phải rồi, chuyện này là do Tần Minh làm?

Là Tần Minh đã lôi hết những chuyện riêng tư của bọn họ ra, chính Tần Minh đã khiến các đối tác làm ăn của bọn họ đi hết, là anh đã lấy hết nhân viên của tập đoàn bọn họ.

Tất cả đều do Tần Minh, sao vừa rồi lại không nghĩ ra chứ?

Bác cả và bác hai Hứa đột nhiên nhào đến chân Tần Minh, khổ sở nói: “Đừng làm nữa.”

Trong biệt thự, ánh mắt mọi người đều đổ dồn lên Tần Minh, yên tĩnh như thể Tần Minh là ông lớn đức cao vọng trọng khiến tất cả mọi người đều phải nhìn sắc mặt anh.

Tần Minh sửng sốt: “Bác cả, bác hai, là hai người bảo tôi gọi điện thoại để chứng minh cho mọi người thấy tôi mua nổi đá Dzi chín mắt này mà. Tôi chỉ làm theo lời hai người thôi.”

Nói vậy chẳng khác nào chứng minh chuyện của tập đoàn nhà họ Hứa đều do Tần Minh giở trò quỷ.

Ở nơi cách hàng nghìn kilet với một cuộc điện thoại đã khiến tập đoàn nhà họ Hứa ở Thượng Hải sụp đổ? Vừa rồi còn chế nhạo Tần Minh, bây giờ người của nhà họ Hứa đều há hốc mồm, chuyện này thế mà lại là thật sao?

Có nằm mơ bọn họ cũng không ngờ, chuyện này quá khó tin.

Với quy mô của nhà họ Hứa bọn họ, chỉ thu mua cổ phần của các cổ đông nhỏ thôi thì đã mất vài tỷ rồi.

Muốn lôi kéo các đối tác làm ăn của nhà họ Hứa, còn lấy đi nhân viên thì cũng phải mất không ít tiền đúng chứ?

Phô trương nhất chính là, tàu chở hàng hóa đi nước ngoài chưa bao giờ xảy ra bất trắc, hôm nay tàu chở hàng đi nước ngoài của bọn họ đột nhiên bị hải quan các nước chặn lại, phải tiếp nhận điều tra, phí giữ hàng mỗi ngày không phải con số nhỏ, kéo dài một ngày tương đương với mất tiền vô ích, kéo dài hai ngày thì chẳng khác nào lỗ toàn bộ vốn.

Bây giờ nhà họ Hứa như mắc xương trong họng, bị người ta chèn ép từ khâu sản xuất cho đến khâu giao hàng.

Chuyện này mà Tần Minh cũng có thể làm được chỉ với một cuộc điện thoại? Vậy thì Tần Minh cũng đáng gờm quá rồi đấy.

Cho dù Tần Minh làm thế nào để làm được như vậy thì bây giờ cũng không phải lúc để tìm hiểu mà nên nhanh chóng bảo Tần Minh dừng lại.

Tần Minh vẫn cười hỏi một cách vô cùng khinh bỉ: “Bác cả, bác hai, không biết tôi có thể chứng minh đá Dzi chín mắt là do tôi đấu giá được hay chưa? Tôi đã đáp ứng yêu cầu của mọi người rồi đúng không? Tôi cũng không muốn làm tổn lại đến tình cảm hòa thuận giữa hai nhà, hãy chấm dứt vấn đề từ gốc rễ, mọi người không tìm Tiêu Kiều đòi đá Dzi nữa thì chẳng phải mâu thuẫn sẽ biến mất sao?” *Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.org để ủng hộ team nha !!!

Nói những lời bỉ ổi gì thế này?

Bác cả Hứa khóc không ra nước mắt: “Chuyện này... Tần Minh, cậu không thể làm tổn hại người khác như vậy được, cậu hiểu nhưng đang giả vờ không hiểu sao

Bác hai Hứa cũng sốt ruột nói :"Tần Minh, Tiêu Kiều là cháu gái của tôi, cậu là cháu trai tốt của tôi, cậu không thể ép chết bác của cậu như vậy được.

Hứa Huống lên tiếng: “Ba, sao ba biết chuyện này do anh rể làm? Trùng hợp thôi, biết đâu là kẻ thù của chúng ta làm đấy”

Chát

Hứa Huống còn chưa nói xong thì đã bị bác cả giáng một bạt tai, lực vô cùng mạnh khiến mặt sưng lên.

Bác cả Hứa kéo Hứa Huống đến trước mặt Tần Minh, nói: “Mau xin lỗi anh rể và chị họ mày đi. Cái thứ vô dụng như mày, vừa nãy nói xấu anh rể mày đủ điều, có phải vì mày ghen tỵ không? Nếu mày giỏi bằng một phần trăm của anh rể thì đời này tao yên tâm rồi, Hai thằng ranh con tụi mày cũng qua xin lỗi anh rể với chị họ đi."

Hứa Huống bị tát đến đơ ra, đang muốn phát cáu lên nhưng đối diện với ba mình thì hắn lại không dám.

Hứa Huống không thể không cúi người, nói: “Chị họ, anh rể, xin lỗi”

Bác cả đạp một cái, Hứa Huống buộc phải quỳ xuống đất: “Mày có lễ phép không? Chị họ với anh rể mày đều là vai vế trên mày, quỳ gối là lễ nghi cơ bản dành cho người có vai về lớn hơn, nói lại lần nữa.”

Hứa Huống gần như suy sụp, hắn là cậu Huống, một trong những cậu ấm của Thượng Hải. Từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên phải quỳ, lại còn quỳ trước anh rể và chị họ? Tôn chị họ lên làm bậc trên?

Nhưng đối diện với sự uy nghiêm của ba, hắn vẫn quỳ xuống, lên tiếng: “Xin lỗi anh rể, chị họ, em sai rồi.”

Bác cả với bác hai lại tiếp tục lớn tiếng mắng: “Mấy bà cũng thế, qua xin lỗi Tiểu Tần với Tiêu Kiều đi.” “Tiêu Kiều, Tiểu Tần à, lúc đó hai đứa kết hôn bác không tới, đúng là đáng tiếc quá. Hai đứa là kim đồng ngọc nữ, trai tài gái sắc được trời tác hợp. Bác cả với bác hai chúc hai đứa trăm năm hạnh phúc, sớm sinh quý tử." “Xin... xin... xin lỗi. Tiểu... Tiểu Tần à, vừa... vừa nãy bác có mắt mà không thấy Thái Sơn, cháu nói gì cũng đúng, cháu... cháu tha thứ cho bác nhé? Tiêu Kiều à, cháu đúng là giỏi giang, cưới một người chồng tốt khiến người ta ngưỡng mộ chết đi được. Uyển Nhi nhà bác bằng một nửa cháu thôi thì bác chết cũng thanh thản rồi."

Bác cả gái và vợ bác hai cũng bị gọi qua xin lỗi, có thể nói là hoàn toàn mất đi vẻ nghênh ngang kiêu ngạo vừa rồi mà trở trên run lẩy bầy, vẫn còn đang ở trạng thái ngu ngơ.

Các bậc cha chủ của nhà họ Hứa đều xin lỗi Mộc Tiêu Kiều khiến Mộc Tiêu Kiều và Hứa Thục Lan há hốc mồm, đây là lần đầu tiên sau nhiều năm như vậy.

Trước đây họ đều bị vợ của bác cả bác hại chèn ép, trước những người nhà mẹ đẻ, Hứa Thục Lan hoàn toàn khó mà ngẩng đầu lên được, bởi vì không thể rước phiền cho Mộc Hạo, ai bảo đứng trước nhà họ Hứa, Mộc Hạo không có chỗ dựa vững chắc chứ?

Hôm nay Tần Minh lại khiến cho mẹ con họ tăng thêm thể diện rồi.

Thấy bác cả gái và vợ bác hai bộ dạng lo sợ như thỏ đang van xin tha thứ, Hứa Thục Lan nén đi nỗi oán giận nhiều năm nay xuống, bỗng chốc hiểu ra, đột nhiên cảm thấy thế giới thật sự tươi đẹp, con rể đúng là tài giỏi.

Bác cả và bác hai Hứa đứng hai bên người Tần Minh kh người nói: “Tiểu Tần à, bác biết lỗi rồi, nể tình mọi người là họ hàng thân thích, cháu dừng lại đi? Nhé? Được không?”

Mọi người đều nhìn Tần Minh, Tần Minh có chịu dừng tay không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK