Tần Minh nhìn Mộc Tư Thuần đu trên người anh giống như gấu trúc, đành phải bảo cô ta xuống.
"Em làm gì vậy?" Tần Minh nói: "Ai mặc kệ em? Được rồi, anh không đi nữa, em xuống trước đã
Mộc Tư Thuần nghe thấy Tần Minh nói không đi nữa thì lại quay về dáng vẻ điềm đạm đáng yêu, mỉm cười nói: "Cho anh chiếm hời mà anh còn không thèm."
Tần Minh liếc cô ta một cái, nói: "Đây là vườn nhà họ Tào đấy, lát nữa đột nhiên có người tới thì sao, em không cần danh tiếng à? Anh. không cần thể diện à? Thôi nào, có chuyện gì em nói đi, anh nghe, anh không đi nữa"
Mộc Tư Thuần bĩu môi: "Anh rể, bao lâu rồi anh không về nhà? Bao lâu rồi anh không ở cùng người nhà? Tác phẩm lần trước anh giúp em bàn với đạo diễn Phùng đã đóng máy rồi, em đóng vai phụ, kiểm được rất nhiều tiền, em muốn cho anh một chút."
"Anh có thiếu tiền đâu? Chút tiền cát xê này em cứ cầm đi" Tần Minh lại hạ giọng nói: "Ban nãy bà cụ Tào cho anh một phong bì, bên trong có ba trăm triệu, chậc chậc, không hổ là nhà giàu có tiếng, ra tay hào phóng thật đấy."
Mộc Tư Thuần Vỗ vai Tần Minh, nói: "Được đấy anh rể, anh giả làm thầy bói mà lừa được nhiều tiền như vậy ư?"
Tần Minh vội vàng che miệng Mộc Tư Thuần, nói: "Xuyt, em nói nhỏ thôi, rêu rao cái gì. Anh vất vả lắm mới tạo dựng được danh tiếng, để cho mình một con đường lui đấy"
Mộc Tư Thuần nói khẽ: "Anh để cho mình đường lui gì cơ? Chẳng lẽ bây giờ anh làm phó giám đốc khu vực Đại Trung Hoa không có tiền đồ hay sao? Ai da, em hỏi anh, có phải anh đang theo đuổi cô Trần kia hay không? Hình như cô ấy học trường anh, nhìn xinh đẹp thật đấy."
Tần Minh nói: "Đâu có, trước kia cô ấy bị Tần Thọ quấy rầy, anh là bạn cô ấy nên giúp một tay, tìm cho cô ấy chỗ dựa, thuận tiện cho cô ấy. làm quen với người tốt để một số bạn xấu bên cạnh cô ấy khỏi hại cô ấy."
"Vậy anh thích cô ấy à?" Mộc Tư Thuần bĩu môi nói: "Anh rể trăng hoa quá đấy."
Tần Minh thật sự không còn gì để nói, sao con bé thối tha này chẳng nghe lọt tại thế?
Nhưng anh không thể nói thẳng ra là anh đã âm thầm ly hôn với Mộc Tiêu Kiều, đây là giao ước giữa anh và Mộc Tiêu Kiều, nếu như cuối cùng Tần Minh lựa chọn Mộc Tiêu Kiều, vậy thì hai người lại lặng lẽ đăng ký kết hôn một lần nữa, không cần nói với bất kỳ ai của nhà họ Mộc.
Thế nhưng Mộc Tư Thuần nghe lén nên đã biết hai người âm thầm ly hôn từ lâu, hơn nữa hai người còn chưa từng xảy ra quan hệ!
Từ đêm đó sau khi nghe lén, trong lòng Mộc Tư Thuần như có thứ gì đó đang rục rịch, cô ta thường xuyên muốn gặp Tần Minh, thế nhưng Tần Minh cứ bận suốt.
Ban đầu Mộc Tư Thuần tưởng mình điên rồi, bèn điên cuồng vùi đầu vào công việc, quay phim, muốn quên đi Tần Minh.
Nhưng kết quả thực sự khiến cô ta bất ngờ, cô ta càng nhớ Tần Minh hơn, hôm nay gặp mặt, đôi mắt cô ta gần như dán chặt vào người Tần Minh.
Trong lòng Mộc Tư Thuần rối bời, cô ta không biết mình muốn gì cho nên cứ quấn lấy Tần Minh suốt.
Tần Minh tức giận nói: "Được rồi, Mộc Tư Thuần em về đi, mấy ngày nữa anh sẽ đến thăm em. Anh không hề thích Trần Mục Linh, anh và cô ấy là bạn bè, trong chuyện này anh cũng lợi dụng cô ấy để tạo dựng danh tiếng cho mình, còn nữa... ba trăm triệu này anh cũng không phải làm không công"
Tần Minh mỉm cười lắc lắc phong bì rồi định bỏ đi.
"Vậy em thì sao!" Bỗng nhiên Mộc Tư Thuần cao giọng nói: "Nụ hôn đầu của em thì sao? Anh nhớ người khác nhưng lại không nhớ em sao? Anh bắt nạt em rồi không chịu trách nhiệm à?"
Tần Minh giật mình, nghe thấy Mộc Tư Thuần nói lớn tiếng thì lập tức nhào tới bịt miệng cô ta lại.
Tần Minh sợ đến mức đổ mồ hôi lạnh, cái con bé thổi tha này, đây là nơi nào mà ăn nói bậy bạ? Nhỡ tại vách mạch rừng, người bên ngoài nghe thấy thì sao, tin tức giải trí về nhà giàu có tiêu đề kiểu như “Đứa con ở rể cưỡng hôn cô em vợ” mà được đăng tải thì sau này hai người họ không sống yên ổn được đâu.
Mộc Tư Thuần thấy Tần Minh lao tới, một tay nắm bả vai cô ta, một tay bịt miệng cô ta, cô ta khẽ nghiêng người dựa vào Tần Minh, nói: "Anh rể hoảng hốt gì vậy, em có nói sai đâu."
Tần Minh thật sự đau đầu vì cô em Mộc Tư Thuần này, anh nói: "Được rồi, em nói đi, em muốn làm gì?".