Tần Minh nói: “Nhưng bản thân Triệu Chính Ngôn còn không quan tâm mà. Em không sợ anh bị Hoàng Thư Đồng ăn mất à?”
Nhiếp hải Đường đáp lại anh bằng một nụ cười e thẹn, rồi cô trách anh: “Anh dễ bị cô nào hớp hồn thế thì anh đi đi, không cần để ý đến em, em độc thân nốt quãng đời còn lại cũng được.
Tần Minh nhìn xung quanh, thấy không có ai nhìn lén thì lập tức kéo tay Nhiếp Hải Đường, nói: “Hải Đường, làm sao anh sẽ bị cô gái khác hớp hồn đi được. Anh đi là được chứ gì? Bảo đảm sẽ không lộ tẩy.
Nhiếp Hải Đường gật đầu, nói: “Anh mau trở lại đấy.
Bởi vì lời khuyên của Nhiếp Hải Đường, cuối cùng Tần Minh vẫn đến trường quay. Anh cảm thấy cô nói cũng có lý, nếu giả làm Triệu Chính Ngôn thì nên đặt những việc đứng đắn lên hàng đầu, chuyện tình cảm nam nữ còn có rất nhiều thời gian.
Nói cho cùng Tần Minh không giả mạo Triệu Chính Ngôn quá lâu, chỉ một, hai tháng mà thôi, nếu để vợ chưa cưới của người ta xảy ra vấn đề gì thì dù Triệu Chính Ngôn nói không để bụng, đó cũng là trách nhiệm của anh.
Tần Minh nói: "Dù sao cũng chỉ đến xoa bóp lòng bàn chân giúp cô ta đỡ đau dạ dày thôi, không tốn nhiều thời gian lắm.”
Tần Minh đi đến trường quay, thừa dịp không ai trông thấy thì đi vào.
Anh nhìn thấy Hoàng Thư Đồng che bụng nằm nhoài trên bàn từ đằng xa, nhân viên công tác bên cạnh đang vô cùng sốt ruột.
Giám đốc sản xuất tỏ ra không vui: “Làm sao bây giờ hả? Chương trình này quay vào buổi tối đấy, ngày kia là phải chiếu rồi, tối nay không hoàn thành thì biên tập viên cũng không có đủ thời gian đầu.
Nữ trợ lý nói: “Nhưng Tiểu Đồng của chúng tôi đau dạ dày, không có cách nào quay chương trình được.
Đạo diễn bực bội: “Ôi trời, chuyện này hầy... Người của tổ chương trình “Dream Girl” vào chỗ cả đi, chỉ còn lại phần tương tác này thôi. Nếu không phải vừa rồi bị tên nhãi ngu ngốc đó đột nhiên xuất hiện phá đảm, làm trì hoãn thời gian thì phần tương tác của hai diễn viên đã qua được rồi, vậy thì dễ bàn rồi.
Hoàng Thư Đồng chậm rãi ngẩng đầu lên và xin lỗi: “Xin lỗi đạo diễn, tất cả là tại tôi. Tôi có thể quay tiếp, tôi vừa uống thuốc rồi, có thể quay ngay đây!
Đạo diễn thở dài: “Xem sắc mặt cô trắng bệch rồi kia, vốn đã trắng giờ còn trắng hơn, chẳng có tí sức sống nào cả.
Hoàng Thư Đồng nói: “Để thợ trang điểm hóa trang lại cho tôi là được, tôi chịu đựng được mà. Nếu không tối nay mọi người không thể tan ca đúng giờ được.
Đột nhiên, có vài cô gái đi đến bên cạnh, đó chẳng phải là những người thuộc tổ chương trình “Dream Girl”
Tần Minh tưng gặp, mà người dẫn đầu chính là Lưu Tuyết Lệ hay sao?
“Tôi thấy hay là thôi đi?” Miệng lưỡi của Lưu Tuyết Lệ vô cùng sắc bén:
“Bọn tôi chờ hơn nửa tiếng rồi. Tối nay bọn tôi còn phải tập luyện nữa chứ, đạo diễn, thế này là đang lãng phí thời gian của bọn tôi đấy. Có bệnh thì đến bệnh viện ấy, còn ở đây làm gì? Đừng tưởng mình vốn là ngôi sao nhỏ tuổi thì hay, đúng là khinh người.
“Còn không phải thể hay sao, giám đốc Thiệu của chúng ta đã giận đến mức không nói được gì rồi, trì hoãn thế này khiến kế hoạch của chúng ta xáo trộn hết cả
“Hôm nay phải cho bọn tôi một câu trả lời hợp lý, rốt cuộc còn phải chờ bao lâu nữa? Chờ lâu quá là bọn tôi phải đi về tập nhảy đấy.
Mấy người Lưu Tuyết Lệ rất có khí thế, trông vô cùng hùng hổ, vẻ mặt của Hoàng Thư Đồng trở nên khó coi hơn, đều do cô ta.
Hoàng Thư Đồng cắn răng nói: “Tôi quay được.
Đạo diễn nói với giọng không vui: “Được luôn thì tốt, các cô về trước chờ tin đi, đừng quấy rối.