Mục lục
Thiếu gia ngông cuồng – Tần Minh (truyện full) - tác giả: Kim Lân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bây giờ anh thấy đội của mình ai nấy đều hoạt bát lanh lẹ, cách kết hợp vũ khí cũng rất hợp lý.

 

Trừ những lúc ra trận giết địch thì việc yểm hộ anh, làm đặc công cũng là thế mạnh của họ.

 

Nếu mấy ngày vừa rồi họ không thua bởi Tổng Nghĩa Tinh và Lý Tích Cương thì Tần Minh có cảm giác họ chính là đội vệ sĩ an toàn nhất trên thế giới này rồi.

 

Đêm nay anh đến đây là để thẩm vấn Lương béo, đàn em của nhà họ Triệu ở Bắc Kinh, mà người này lại rất kín miệng, không chịu nói ra hành tung của A Long.

 

Mặc dù đây là vấn đề do Trương Toàn Chân gây ra, nhưng mà Tần Minh lại lo cho A Long, không thể chờ được thêm giây phút nào nữa.

 

Có hai cô gái đã chờ sẵn ở cửa vào phòng thẩm vấn, Olmei và Tổng Dĩnh, một người thì sở hữu gương mặt phương Đông, người còn lại thì có gương mặt phương Tây nhưng lại rất hợp mắt thẩm mỹ của người phương Đông. Cả hai đều là người đẹp, Tần Minh ngắm mãi vẫn chưa thấy chán, chỉ thấy đẹp.

 

Tống Dĩnh đợi Tần Minh đến nơi rồi đi theo anh, nói: “Cậu chủ. Đúng như những gì cậu đã chia sẻ thì chúng ta đã bắt được Thường Quân Diệp ở Wakkan, châu Phi, đồng thời cũng đã tóm gọn được những người còn lại trong bảng đảng của anh ta rồi. Họ đều được đưa đến nhà tù trên đảo ở Thái Bình Dương, cả ba anh em đều đã được đoàn tụ ở đó rồi.”

 

Tần Minh gật đầu, nói: “Tiểu Dĩnh, cô làm việc thì tôi yên tâm rồi. Tạm thời cứ mặc kệ ba anh em nhà đó đi, dù sao thì ba nuôi cũng vẫn ở đó. Bà Triệu Tinh kia vẫn chưa có động tĩnh gì, có vẻ như vẫn còn giấu chiêu gì đó."

 

Tống Dĩnh báo cáo xong thì Olmei cũng đi ra theo: “Cậu chủ, gã Lương béo này là cấp dưới của nhà họ Triệu, tên thật là Lương Hưng, năm nay bốn mươi tuổi. Năm mười sáu tuổi gã ta đã từng giải quán quân trong giải đấu đấm bốc toàn quốc. Năm hai mươi ba tuổi thì đạt được giải quán quân đấm bốc toàn thế giới, hai năm sau thì gã ta đã khiêu chiến các võ sĩ trên khắp thế giới ở các lĩnh vực như quyền anh, võ thuật và đấm bốc. Sau đó thì không còn tin tức gì nữa. “Mãi đến năm gã ta tròn ba mươi tuổi thì mới xuất hiện lần nữa ở trong một thương vụ ở Hải Nam với tư cách là vệ sĩ của người nhà họ Triệu”

 

“Chúng ta có lý do để tin tưởng rằng người này trước giờ vẫn luôn làm việc cho nhà họ Triệu.

 

Tần Minh gật đầu rồi hỏi tiếp: “Bối cảnh gia đình của anh ta thế nào?”

 

Olmei lắc đầu: “Tôi không thấy bất kỳ tài liệu nào về người nhà của gã ta. Có vẻ như nhà họ Triệu đã giúp gã rất nhiều trong chuyện này, tôi lần theo địa chỉ mà bố mẹ anh ta đã từng cung cấp cho bên công an nhưng không thấy người đâu. Cũng không có tài liệu gì liên quan đến công việc của họ."

 

Tần Minh mím môi, nói thầm: “Nếu như đã không có gì cần phải lo lắng thì chắc hẳn anh ta đã quyết định sẽ liều chết vì ông chủ của mình rồi.”

 

Két két, rầm!

 

Cửa sắt được mở ra, Lương Hưng ngồi trong phòng thẩm vấn đặc biệt của tập đoàn Thế kỷ Hoàn Vũ, tay chân bị trói chặt bằng xích sắt, trên người có rất nhiều vết thương do bị quất bằng roi da, nhìn mặt gã ta có vẻ không được tỉnh táo cho lắm, hình như đã bị tiêm thuốc gì đó vào người rồi.

 

Mắt Lương Hưng cũng đã bị che kín lại, không thể thấy được nhóm người của Tần Minh.

 

Người phụ trách việc thẩm vấn nói: “Cậu chủ, người này khá cứng miệng, vẫn chưa chịu nói. Nhưng mà chúng tôi sắp hỏi ra được rồi.”

 

Tần Minh không tin người này cho lắm, mặc dù nhìn qua thì Lương béo có vẻ to xác như vậy thôi, nhưng gã ta là người cực kỳ trung thành, khác hẳn với những gì mọi người thường nghĩ.

 

Nhà họ Triệu đã giấu người nhà hộ gã ta, chắc chắn là để cho gã ta có thể yên tâm làm việc, nếu như gã khai ra nhà họ Triệu thì chắc hẳn sẽ làm liên lụy đến người nhà. Mà một khi đã dính đến người nhà rồi thì con người ta thường kiên định hơn bình thường rất nhiều.

 

Bỗng nhiên, Lương Hưng lại nở nụ cười âm trầm, gã nói: “Hừ hừ hừ, tôi khuyên mấy người này, đừng có phí sức làm gì, mà cũng chẳng cần phải che mắt tôi lại đâu.

 

Dù không nhìn được nhưng tôi cũng biết là ở thành phố Bắc Kinh này chỉ có mỗi người nhà họ Thường dám ra tay với tôi thôi. Mà bây giờ Thường Hồng Hi đang bị ung thư, sống dở chết dở, hai thằng con trai của ông ta thì đều tạo phản thất bại rồi, vậy thì chỉ lại thắng con nuôi, à không, con riêng của ông ta, Tần Minh thôi. Đúng không cậu nhóc, cậu chính là Tần Minh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK