Mục lục
Thiếu gia ngông cuồng – Tần Minh (truyện full) - tác giả: Kim Lân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thử thách đấu này là sao?” Tần Minh hỏi.

 

Hoàng Thăng Cửu cười nhạt: "Không có gì đặc biệt, chỉ là thi đấu phân cao thấp thôi, nhà họ Lý đó cũng giống như Hoàng phái của chúng tôi, đều là cao thủ học võ, quyền cước phân Nam Bắc, môn phái tranh cao thấp mà thôi"

 

Tần Minh bừng tỉnh nói: "Sự việc lần này chẳng phải là do tôi gây ra sao?"

 

Hoàng Thăng Cửu cũng không giận lây sang Tần Minh, nói: "Là phúc thì không phải họa, là họa thì không tránh được. Tần Minh, cậu và sư phụ của cậu đều là người của Hoàng phái chúng tôi, đương nhiên không thể ai cũng có thể tùy tiện bắt nạt được."

 

Mộc Tiêu Kiều lo lắng hỏi: "Vậy thì thi đấu như thế nào? Phải đấu với Lý Tinh Hồng kia sao?"

 

Nhiếp Hải Đường nói: "Chuyện này không thể thoái thác được sao? Đây là họ cố tình làm khó người khác"

 

Mộc Hải Nhiễm nói: "Cho dù là làm khó người khác thì cũng là do người ta có năng lực này, nói lý với bọn cướp thì cũng giống như một sách nói logic với binh lính. Chúng ta có thể không nhận lời thách đấu, nhưng sẽ mất mặt, người trong giới sẽ biên chuyện, tạo nên tổn thất nhất định cho Hoàng phái.

 

Trương Toàn Chân gật đầu nói: "Đúng vậy, con đê nghìn dặm sạt vì ổ mối, rất nhiều sự sụp đổ đều phát triển từ những chuyện nhỏ nhặt mà ra. Hoàng phái và nhà họ Lý cũng đã đấu đá nhiều năm rồi, lần phân tranh cao thấp này không thể thua được. Hơn nữa, không phải lúc này Lý Tinh Hồng đã thua rồi sao? Còn bị gãy chân, nửa tháng chỉ đủ cho anh ta dưỡng chân mà thôi."

 

Tần Minh nói chuyện phiếm một hồi, anh chỉ cảm thấy không hiểu sao mình đã trở thành người của Hoàng phái trong giới võ thuật Hoa Hạ rồi.

 

Tần Minh rất băn khoăn, trong lòng nghĩ "Nếu là trường phái kinh tế thì mình là trường phái của Hoa Hạ, nhưng mình còn chưa lộ mặt mà đã chạy đến trường phái võ thuật rồi. Ầy... sao mình lại cảm thấy mình bị lão già Trương Toàn Chân dẫn sai đường rồi"

 

Đột nhiên, Nhiếp Hải Đường kéo Tần Minh lại gần, nói nhỏ vào tại anh: "Tần Minh, em nghe nói Hoàng phải cực kỳ nghèo, sư phụ của em, Mộc Thư Vân là người đứng đầu Hoàng phái, phụ trách quản lý tiền nong." "Hả? Còn chuyên phụ trách quản tiền sao?" Tần Minh khó hiểu nói: "Cái này là đưa tiền cho người của Hoàng phái sao?"

 

Nhiếp Hải Đường gật đầu nói: "Đúng vậy, hình như một số người trong xã hội cũ cũng đã tham gia cách mạng, đến bây giờ cũng có thay đổi rất lớn rồi. Nhưng cũng chia cấp quản lý riêng, bảo vệ và giúp đỡ lẫn nhau. Rất nhiều dòng họ giàu có quan trọng của các tỉnh, làm quan thì cao quý, tầng lớp quyền lực đều có thành viên của Hoàng phái.

 

Tần Minh nghe vậy, cách thức này cảm giác có chút quen thuộc?

 

Hai người thì thào một bên, Mộc Tiêu Kiều thấy vậy liền không vui, lập tức đi tới nói: "Tần Minh, đến đây đi, ông nội đã lâu không gặp anh rồi, cũng không nói được mấy câu"

 

Vừa nói anh vừa kéo Tần Minh đi qua.

 

Nhiếp Hải Đường rất bực mình khi thấy Tần Minh đột nhiên bị kéo đi, trong lòng hụt hẫng, khuôn mặt xinh đẹp trở nên lạnh lùng. “Hải Đường?” Mộc Thư Vân gọi cô lại.

 

Mộc Thư Vân vẫn như vậy, ăn mặc rất sang trọng, phóng khoáng đúng mực, lớn tuổi rồi mà vẫn độc thân, đó là một loại khí chất riêng. “Sư phụ.” Nhiếp Hải Đường rất bất mãn vì vừa rồi Mộc Thư Vân kéo cô không cho đến giúp Tần Minh ngăn cản hành động của bà Lý đối với Tần Minh, bây giờ lại ngăn cản không cho cô giữ Tần Minh lại.

 

Mộc Thư Vân nói: "Em như vậy có nghĩa là hy sinh, sẽ không có được cậu ta đâu, trên đời này có rất nhiều đàn ông, cần gì nhất định phải dây dưa với cậu ta chứ? Bản thân cậu ta cũng có rất nhiều chuyện rắc rối.

 

Nhiếp Hải Đường kiên quyết nói: “Sư phụ, nếu không phải mẹ em ngăn cản giữa chừng, cộng thêm Trương chân nhân lừa lọc thì bây giờ Tần Minh đã luôn ở bên em rồi, sẽ không có nhiều phụ nữ ở bên cạnh anh ấy như vậy.

 

Mộc Thư Vân lắc đầu nói: "Chuyện đào hoa này ấy à, người khác có bốc phét như thế nào cũng không chắc chắn được, quan trọng vẫn là bản thân người đàn ông. Cậu ta có thể giữ được ý muốn ban đầu thì đương nhiên sẽ trước sau như một với em, mà cô thấy cậu ta thật sự là một tên háo sắc, tra nam. Tra nam em cũng thích sao?"

 

Nhiếp Hải Đường cắn chặt môi nói: "Cho dù Tần Minh có trở thành tra nam thì em cũng thích anh ấy. Em và anh ấy đã cùng trải qua bao nhiêu sóng gió, trải qua nhiều chuyện như vậy, em không muốn mất anh ấy. Hơn nữa, em tin anh ấy, anh ấy chắc chắn sẽ trở lại như ban đầu"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK