Mục lục
Thiếu gia ngông cuồng – Tần Minh (truyện full) - tác giả: Kim Lân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Minh phát huy xuất sắc đã làm cho lớp Kinh tế thuận lợi giành 

được tổng số điểm cao nhất, cũng nhận được cơ hội giao lưu với các người đẹp bên học viện Kinh Doanh. 

Tần Minh trở thành công thần lớn khiến các bạn học trong lớp nhìn thấy anh đều bất giác rụt cổ lại, cảm thấy tự ti khi đối mặt với người đứng đầu. 

Chẳng biết những người vốn chất vấn Tần Minh đã trốn đâu mất. 

Hội thao của trường vừa kết thúc, Đường Xảo - chị cả của hoạt động giao lưu bên học viện Kinh Doanh lại thương lượng với Mã Quốc Dân khoa Kinh tế xem tối nay đi đâu chơi. 

Mà người khoa Kinh tế cũng được Mã Quốc Dân tập trung lại, tuyên bố: "Nhờ các bạn phát huy xuất sắc nên lớp chúng ta giành được vị trí đứng đầu trong hội thao của trường năm nay! Chúng ta hãy tự thưởng cho mình một tràng pháo tay nào". 

Hơn ba mươi người trong lớp đều vỗ tay rất vui vẻ. 

Mã Quốc Dân nói tiếp: "Tôi đã thương lượng với các em gái năm thứ ba của học viện Kinh Doanh, tối nay chúng ta sẽ tới đảo Kim Sa ở trấn Cổ Thủy ngoại ô thành phố chơi. Ngày mai là cuối tuần, mọi người có thể chơi một vòng rồi về. Mỗi người góp năm trăm một suất và đăng ký ngay bây giờ, quá hạn sẽ không còn giá trị nữa. Mọi người nộp luôn đi" 

Các nam sinh rất nhiệt tình khi nghe được ra ngoài chơi với các em gái. Nhưng trong lớp chỉ có mười mấy năm sinh, có mấy người còn có bạn gái nên kết quả chỉ có chín người đăng ký. 

Tần Minh tất nhiên cũng trong số đó. Bởi vì quá ít người nên đến lúc thu tiền lại tăng lên thành một nghìn một suất. Anh chán nản vì trong túi chỉ có năm trăm, hôm qua còn trả trước cho chủ cửa hàng giao đồ. Cho dù trong thẻ anh còn tiền nhưng phải mất thời gian chạy tới ngân hàng. 

Tần Minh hỏi: "Tiểu Mã, cậu cho tôi nộp sau được không? Bây giờ tôi không đủ tiền" 

Mã Quốc Dân nói: "Không được, mọi người phải nộp luôn, nộp muộn thì không tính nữa. Tôi phải lập tức thu xếp hành trình và chỗ ăn ngủ, tất cả đều cần tới tiền đấy. Chẳng lẽ cậu đi tán gái còn bắt con gái 

người ta trả tiền à? Mọi người đều phải nộp luôn bây giờ, nếu cậu không có tiền thì đừng đi." 

Mẹ kiếp, đây là quy định ngang ngược gì vậy? Cậu làm người dẫn đầu mà nhỏ mọn như vậy thì tán gái thể nào hả? 

"Ơ, đúng rồi." Tần Minh đột nhiên nghĩ ra được một cách. 

Tần Minh rất khó chịu trước yêu cầu vô lý của Mã Quốc Dân. Anh ta bắt anh phải nộp tiền ngay, nếu nộp muộn thì không tính phần của anh à? Anh ta sợ anh cạnh tranh, cướp gái sao? 

Hơn nữa, hai bên nam nữ cùng ra ngoài chơi lại bắt nam sinh góp tiền, nữ sinh được miễn hết à? Lốp xe dự phòng như anh ta làm sao có thể tán gái được chứ? 

Tần Minh nhớ hai năm mình và Lý Mộng yêu nhau, cô ta chưa từng bỏ đồng nào, tất cả đều là anh liều mạng làm thêm cho cô ta tiêu, kết quả cô ta vẫn chạy mất. 

Tình yêu lại giống như đầu tư chứng khoán, bạn đầu tư càng nhiều thì càng có tình cảm sâu hơn, bị mắc kẹt trong thị trường cổ phiếu, muốn bỏ cũng không bỏ được. 

Phía con gái không phải bỏ ra cái gì, nói đi là đi, cuối cùng lốp xe dự phòng chẳng có gì cả. 

Đương nhiên bạn có thể sẽ gặp được tình yêu đích thực nhưng xác suất quá thấp. Chẳng qua Tần Minh cảm thấy mình vẫn gặp được, còn một lần tới hai người nên có hơi đắc ý. 

Tần Minh chạy đến lớp học của Nhiếp Hải Đường tìm cô nói: "Hải Đường, lớp chúng tôi phải góp tiền theo suất mà giờ tôi không đủ tiền mặt, cô có thể cho tôi mượn năm trăm được không? Mã Quốc Dân rất quá đáng, cứ nhất quyết bắt phải đóng tiền ngay, quá thời hạn sẽ không có giá trị nữa." 

Nhiếp Hải Đường cười: "Cậu giàu thể mà cũng có lúc thiếu tiền à? Tôi thấy cậu ta cố ý nhằm vào cậu thôi. Cậu chạy quá xuất sắc trong cuộc thi tám trăm mét và bốn trăm mét vừa rồi. Tôi nghe nói giáo viên đang định tìm người đề cử cho cậu vào đội tuyển quốc gia để tập huấn đấy. Đường Xảo lớp chúng tôi cũng bị cậu thu hút, nói có hứng thú với cậu nên đi khắp nơi hỏi xin WeChat của cậu nữa. Tôi thấy vừa rồi Mã Quốc Dân quá ghen tỵ, chỉ ước gì cậu không đi thôi." 

"Cô ta muốn xin WeChat của tôi à? Ha ha ha, không ngờ tôi lại có sức hấp dẫn lớn như vậy." Tần Minh đắc ý cười nói. 

Anh chợt hiểu ra. Thì ra là thế, thảo nào anh ta cứ nhất quyết bắt anh phải đóng tiền ngay, hóa ra là muốn kiếm cớ ngăn cản không cho anh đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK