Mục lục
Thiếu gia ngông cuồng – Tần Minh (truyện full) - tác giả: Kim Lân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bây giờ mời thí sinh của hai bên ra sân.

 

Ngay sau đó người của hai phái đều xếp thành một hàng, hơn nửa còn xếp theo thứ tự, đối thủ đã được chọn ngay từ khi bắt đầu, không có nhiều chiêu trò, hoàn toàn dựa vào bản lĩnh của mình.

 

Nhưng rõ ràng bên phía Hoàng phái thiếu một người, đó là Tần Minh.

 

Lý Thuấn đứng trong hàng hỏi: “Sao mấy người lại thiếu một người? Ha ha, chắc không phải đào ngũ đấy chứ? Nghe nói người đó đã thề thốt phải tham gia thi đấu, sao việc đến lại chuồn mất?”

 

Ở bên ngoài, một trưởng bối của nhà họ Lý nói: “Hoàng Thăng Cửu, không phải chúng tôi giở trò, các người thiếu một người thì chỉ có thể phán các người thua một trận

 

Hoàng Thăng Cửu im lặng một lúc rồi nói: “Mấy người có thể thắng chúng tôi sáu trận rồi nói tiếp, không phải người không đến, cũng đâu phải không được giữ đến cuối cùng.

 

Trọng tài nghe xong thì xua tay, nói: “Được, bớt nói lời thừa thãi. Lượt đấu đầu tiên, nhà họ Lý, Lý Chuẩn.

 

Hoàng Thăng Cửu phất tay, Tống Nghĩa Linh đi ra.

 

Hai bên nhìn nhau, lập tức tung quyền với nhau, từng chiêu đều như đang liều mạng.

 

Nhưng sau hàng chục chiêu, cánh tay và cơ thể của hai bên đều bị thương và sưng đỏ, nhưng cả hai vẫn kéo dài hơi thở, không có ý định nhận thua.

 

Lúc này, bên ngoài khách sạn, Tống Dĩnh dẫn theo một nhóm tiểu đội ám sát, nói: “Bao vây khách sạn, đặt b ở các trục của tòa nhà.” “Rõ.” Một nhóm tiểu đội ám sát đã mặc đồng phục nhân viên khách sạn từ sớm nhanh chóng tiến vào.

 

Sau khi làm xong chuyện bên này, Tống Dĩnh lập tức gọi điện thoại: “Alo, động tĩnh bên nhà họ Triệu và nhà họ Lý thế nào?”

 

Đầu kia điện thoại đáp: “Tôi làm việc mà cô vẫn không tin sao? Chỉ cần cậu chủ ra lệnh thì tôi giết hết”

 

Tổng Dĩnh cúp máy rồi lại nhìn một đoạn nội dung trong điện thoại, sau đó xoay người đi vào khách sạn.

“Nhà họ Lý thắng”

 

Trong khách sạn, cuộc giao đấu giữa nhà họ Lý và Hoàng phái đã đến hồi kết.

 

Trước đó Hoàng phải bị nhà họ Lý tấn công, sau khi đánh ngã rất nhiều người, nhưng vẫn có trận thắng trong cuộc đấu, đã thể hiện những tài năng mới của Hoàng phải rất đáng g.

 

Nhưng hiện tại nhà họ Lý đã thắng năm trong mười trận, Hoàng phái chỉ có bốn trận thắng oanh liệt.

 

Tinh thần võ sĩ bên phía Hoàng phải không trụ được, sắc mặt Hoàng Thăng Cửu rất khó coi, ông ta lại tìm Tống Nghĩa Tinh, hỏi: “Rốt cuộc đàn em của cậu có đến không? Chắc không phải xảy ra chuyện gì rồi chứ?”

 

Tống Nghĩa Tinh lắc đầu đáp: “Chuyện này... tôi cũng không biết. Chú Cửu, chú có người dự bị không?”

 

Hoàng Thăng Cửu thở dài: “Có thể luyện được đến Nhất Thốn Quyền mà ở độ tuổi thích hợp thì không có, nếu có thì tôi cũng chẳng tìm một người nghiệp dư như cậu ta. Nhà họ Lý cũng rất nham hiểm, trước khi đàm phán đã trắng trợn cho người đánh úp chúng ta, nhưng lại chẳng có chứng cứ gì”

 

Hoàng Thăng Cửu hất cằm, bất lực nói: “Cậu xem, hai người còn lại ở đối diện đều là người mạnh nhất vào vòng cuối. Trong lứa cùng thế hệ thì khó ai mà làm đối thủ của Lý Thuấn được, Lý Đạt Khai hai mươi lăm tuổi đã có thể đạt tới khí hợp, sức mạnh lúc bộc phát có thể so với bò đực, cậu ta còn từng làm lính, thành thạo mọi cách chiến đấu. Bên chúng ta chỉ còn lại cậu, cho dù cậu thắng được Lý Thuấn thì cũng không ai có thể thắng được Lý Đạt Khai, đã thua rồi”

 

Tống Nghĩa Tinh nói: “Chú Cửu, đàn em của tôi sẽ không vắng mặt đâu, chú yên tâm. Tôi tin chắc là cậu ấy bận làm việc gì đó, đang chạy đến đây đấy, chúng ta cố gắng kéo dài thời gian.

 

Mặt khác, Tôn Thường Hi cũng sốt ruột, sao Tần Minh còn chưa xuất hiện?

 

Cô đến bên cạnh Mộc Tiêu Kiều và Nhiếp Hải Đường, hỏi: “Cậu ấy đâu?” “Không biết nữa. Mộc Tiêu Kiều lắc đầu.

 

Nhiếp Hải Đường cau mày, lẩm bẩm: "Chị Tôn, nghe nói hôm ở Miếu Quảng chị cũng ở đó, chị đi cùng với anh ấy sao?”

 

Thường Hồng Hi ngờ vực hỏi: “Không có, sao vậy?”

 

Nhiếp Hải Đường tỏ vẻ khó hiểu, hỏi: “Nghe nói có người thấy hai người ôm nhau?”

 

Mộc Tiêu Kiều nghe thế thì giật mình, trong ấn tượng, hình như Tần Minh với cô cả nhà họ Tôn rất thân quen, lẽ nào hai người có quan hệ bí mật gì?

 

Ánh mắt Tôn Thường Hi né tránh, nói: “Đó là cậu ấy đang bảo vệ chị mà thôi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK