Mục lục
Thiếu gia ngông cuồng – Tần Minh (truyện full) - tác giả: Kim Lân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 468

Triệu Tâm Nhiên nói một cách rất tự nhiên: “Sau khi kết hôn, đương nhiên tôi cũng sẽ không quan tâm đến chuyện của anh. Anh thích đi với cô nào thì tuỳ, đồng thời anh cũng không được quản lý tôi đi đâu, làm gì. Anh còn phải ký vào bản thoả thuận ba điều trước hôn nhân. Còn nữa, nếu anh muốn ly hôn thì phải bồi thường cho tôi khoản phí chia tay không dưới một nghìn tỷ”

Tần Minh u oán quay đầu nhìn chằm chằm Phùng Đông Tường, anh nhìn đến mức khiến ông ta hoảng sợ, hiển nhiên Tần Minh đang tức giận.

Tần Minh cũng không hẳn là tức giận, chỉ là gặp dịp thì chơi. Nhưng anh cảm thấy hơi ghê tởm, cuối cùng anh cũng được thấy loại phụ nữ cặn bã thế này.

Phùng Đông Tường cũng hơi xấu hổ, ông biết cô Triệu học ở trường quý tộc nước ngoài tư tưởng cởi mở, nhưng không ngờ lại cởi mở đến mức này.

Phùng Đông Tường thầm nghĩ: “Xem ra tối nay không thành công rồi. Ai da, sao nhà họ Triệu lại giáo dục ra cô con gái thế này chứ?

Nếu Triệu Tụng Trí biết con gái út của mình trở nên thế này chắc sẽ tức hộc máu mất”

Nhưng Tần Minh lại nói: “Không thành vấn đề, tôi không có ý kiến.

Triệu Tâm Nhiên sửng sốt, sau đó hỏi: “Anh thấy không có vấn đề gì thì tốt, vậy khi nào chúng ta kết hôn?”

Tần Minh đáp: “Tuỳ cô, nhưng quá trình kết hôn có thể sẽ khá phức tạp, dù sao thân phận chúng ta đều không đơn giản, chuyện này có ảnh hưởng rất lớn. Cô chờ tôi thu xếp xong sẽ thông báo cho cô, bản thân tôi vẫn muốn hoàn thành xong việc học trước, vậy nên chúng ta làm lễ đính hôn trước, sau khi tôi tốt nghiệp thì chúng ta kết hôn. Thế nào?”

Triệu Tâm Nhiên trả lời: “Được, vậy mọi chuyện nghe theo anh sắp xếp

Tần Minh khẽ cười: “Được rồi, tôi đi trước nhé"

Tần Minh dẫn Phùng Đông Tường vào phòng làm việc rồi bảo: “Ông Phùng, buổi xem mắt hôm nay thành công rồi đấy, ông chịu trách nhiệm liên lạc với nhà họ Triệu nhé.”

Phùng Đông Tường cau mày hỏi: "Cậu chủ, sao tôi cảm thấy cậu có chút miễn cưỡng thế? Cô Tâm Nhiên thật sự không có vấn đề gì sao? Nhà họ Triệu vẫn còn rất nhiều cô gái ưu tú hơn, cậu không thích người này thật ra vẫn có thể đổi người khác.”

Tần Minh đáp: “Không, cô gái này đi. Ông xem người ta cởi mở, phóng khoảng như thế, kết hôn thôi mà, chẳng qua cũng chỉ là một cuộc trao đổi lợi ích, không cần hoà nhập vào cuộc sống của mình. Hơn nữa tôi thật sự cần sự hỗ trợ của nhà họ Triệu, đúng không?"

Phùng Đông Tường buồn rầu, không biết Thần Minh nói thật hay là nói kháy.

Nhưng ông vẫn nói: “Cậu chủ, nếu cậu muốn lấy cô Triệu Tâm Nhiên thì tôi cũng không phản đối. Cô Tâm Nhiên là cháu gái ông Triệu Trinh, con gái út của Triệu Tụng Trí, rất được cưng chiều. Tôi nghĩ nhanh thôi nhà họ Triệu trong Ban Giám đốc tối cao cũng sẽ ủng hộ cậu chủ thừa kế tập đoàn, tỷ lệ tán thành của cậu chủ sẽ đạt hơn bảy mươi phần trăm. Chúc mừng cậu chủ

Tần Minh cười nhạt: "Ha ha, đàn ông mà, rồi sẽ phải trưởng thành, lợi ích mới là tất cả. quyền lực là thứ quan trọng nhất, đúng không? Từ bỏ tình yêu không thiết thực, nắm lấy quyền lực mới là điều đúng đắn nhất.

Tần Minh nói xong lại tò mò hỏi: “Triệu Trinh là gia chủ nhà họ Triệu à?”

Phùng Đông Tường đáp: “Vâng thưa cậu chủ, Triệu Trinh là người quan trọng nhất trong nhà họ Triệu, lời nói của ông ấy cũng có trọng lượng nhất. Không giấu gì cậu chủ, tôi cũng từng là học trò của ông ấy

Tần Minh ngạc nhiên rồi lại tặc lưỡi, chẳng trách ông ta lại thiên vị nhà họ Triệu như thế, thì ra là vì mối quan hệ này.

Phùng Đông Tường lập tức nói: “Nhưng tôi tuyệt đối trung thành với cậu chủ. Dù sao tôi vẫn là một trong bốn nguyên lão của tập đoàn, tôi đã đi theo ông Thường từ rất lâu rồi. Nếu ông Thường để cậu chủ thừa kế tập đoàn thì tôi cũng sẽ cố gắng dốc sức vì cậu.” “Ha ha.” Tần Minh cười khẩy trong lòng, chờ ông đây tìm được cơ hội sẽ loại bỏ ông.

Tần Minh nói: “Được rồi, ông chuẩn bị cho tôi hai món quà, một món quà tặng cho cô Triệu từ nơi xa đến xem mắt, một món quà dành cho nhà họ Triệu. Cuộc hôn nhân của chúng tôi tạm thời quyết định như vậy, chờ tôi tốt nghiệp sẽ kết hôn với Triệu Tâm Nhiên.”

Phùng Đông Tường hỏi: “Cậu chủ không muốn trò chuyện thêm đôi câu với cô Triệu a?"

Tần Minh hờ hững nói: “Đã đồng ý kết hôn rồi còn chuyện gì để nói nữa? Ông hỏi cô ấy xem đêm nay có muốn ngủ cùng tôi không? Nếu ngủ cùng tôi thì đến, không ngủ cùng thì tôi sẽ thu xếp sớm. “Vâng.” Phùng Đông Tường cau mày, Tần Minh thế này quá hư hỏng, không còn cá tính thường ngày, nhưng ông cũng chỉ có thể làm theo.

Lúc này, trong toilet phòng khách của buổi xem mắt, Triệu Tâm Nhiên nhìn mình trong gương, mặt đỏ bừng, cô phải dùng nước lạnh rửa vài lần sau đó mới thở ra. “Không ngờ mình lại nói ra lời mất mặt như vậy, quá vô liêm sỉ

Triệu Tâm Nhiên vỗ má lẩm bẩm: “Làm sao đây? Làm sao đây? Mình đã thể hiện mình là loại phụ nữ cặn bã như vậy rồi sao anh ta vẫn đồng ý? Người đó bị thần kinh à? Một tháng một trăm triệu bảng Anh tiền sinh hoạt phí mà anh ta vẫn đồng ý? Có tiền thì ghê gớm lắm hả?

Hu hu... Chẳng phải chị Vũ Hân nói rất dễ khiến cuộc xem mắt thất bại sao?” Triệu Tâm Nhiên cắn môi, đảo mắt rất không vui: “Chị Vũ Hân vốn định lấy cậu Tần để thay đổi địa vị trong gia đình, nhưng mình bị ba mẹ ép tới đây. A... Tại sao anh ta lại thích phụ nữ cặn bã? Biết trước mình đã giả vờ làm gái ngoan rồi.”

Lúc này, bên ngoài toilet có người bước vào, người này không phải là Tổng Dĩnh sao?

Tống Dĩnh lịch sự hỏi: “Cô Triệu, cậu chủ chúng tôi hỏi tối nay cô có muốn ngủ cùng cậu ấy không?”

Khoé miệng Triệu Tâm Nhiên co giật, sau đó rất bình tĩnh lấy mỹ phẩm ra dặm lại lớp trang điểm, một lúc sau mới trả lời: “Không, hôm nay tôi bất tiện. Anh ta còn có sắp xếp nào khác không?”

Tống Dĩnh nói: “Cậu chủ chúng tôi nói không còn sắp xếp nào nữa, chúng tôi sẽ thu xếp và bàn bạc với nhà họ Triệu các cô về lễ đính hôn. Cô Triệu có thể tiếp tục về nước Anh để học, cũng có thể ở lại thành phố Quảng chơi.

Triệu Tâm Nhiên đáp: “Được, tôi biết rồi, sắp xếp máy bay riêng cho tôi, lát nữa tôi sẽ về nước Anh.

Tống Dĩnh hơi kh người rồi xoay người rời đi. Triệu Tâm Nhiên thấy cô ta đi mới thở phào một hơi: “Chậc, tên đàn ông này điên rồi đúng không? Ngồi không mà muốn được hời? Có tiền thì ghê gớm lắm sao? A... Lẽ nào Triệu Tâm Nhiên mình thật sự phải kết hôn với một người đàn ông mình không thích sao?”

Sau khi Tổng Dĩnh sắp xếp máy bay riêng cho Triệu Tâm Nhiên về nước Anh thì đến báo cáo lại với Tần Minh.

Tần Minh gật đầu, anh hoàn toàn không quan tâm buổi xem mắt hình thức này, anh bảo: “Làm tốt lắm, như vậy trong thời gian ngắn ba nuôi sẽ không can thiệp vào chuyện của tôi nữa, chuyện của tôi cũng chuẩn bị bắt đầu rồi.” tamlinh247.org trang web cập nhật *nhanh nhất

Tổng Dĩnh hỏi: “Cậu chủ có kế hoạch gì chưa?”

Tần Minh nói: “Tôi muốn thay đổi người. Trong vòng một tháng, tất cả các cán bộ quản lý quan trọng trong các ngành công nghiệp nội địa Hoa Hạ đều phải thay thế bằng những người chỉ nghe theo lệnh của tôi, những nhân viên lâu năm trong tập đoàn cũng phải thay. Ví dụ những người trẻ tuổi như Chu Vũ, Thích Minh Huy, Thích Minh Huân thì nên cất nhắc nhiều hơn, thấm nhuần cho họ tư tưởng tôi mới là ông chủ của họ"

Tần Minh vừa nói vừa chỉ vào tài liệu mới nhất trên mặt bàn: “Cô nhìn xem, người giám sát Nhiếp Hải Đường lần này đều do Hiện Viên Vũ sắp xếp. Hiên Viên Vũ cũng là nhân viên cũ trong tập đoàn, đi theo ba nuôi đã lâu, ba nuôi ra lệnh cho ông ta nhưng ông ta không thông báo lại cho tôi, Hiên Viên Vũ này nhất định phải loại bỏ. Dù là tiểu đội ám sát hay là người phụ trách thương mại đều phải là người mình biết rõ ràng. Sau này họ chỉ nghe theo mệnh lệnh của một mình Tân Minh tôi, báo cáo mọi việc cho tôi đầu tiên”

Tống Dĩnh im lặng một lúc rồi nói: “Cậu chủ, chúng ta có rất nhiều cán bộ dự bị, họ đều còn rất trẻ, hầu hết đều cảm thấy cậu chủ và ông Thường mang cùng dòng máu, có cùng tư tưởng, cách làm giống nhau. Nếu huấn luyện tốt thì thật sự có thể khiến họ hoàn toàn trung thành với cậu. Nhưng đột ngột loại bỏ một số nhân viên cũ giữ chức vụ quan trọng sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn, đặc biệt là tiểu đội trưởng của đội ngũ ám sát, đột nhiên tìm người thay thế thật sự rất khó.

Tần Minh nảy lên một ý tưởng, anh hỏi vệ sĩ riêng của mình là A Long ở bên cạnh: “A Long, anh có chiến hữu nào tốt để họ tiếp quản vị trí của Hiên Viên Vũ không?"

A Long đáp: "Có hai người, họ đều là lính đặc chủng rất xuất sắc, họ vừa mới xuất ngũ, đang định đi tìm việc gì đó để làm. Cậu chủ, hay là tôi gọi họ tới nhé?"

Tần Minh vỗ đùi rồi nói: “Được, tới bao nhiêu nhận bấy nhiêu.

Vua nào triều thần đấy, sau khi Tần Minh buông bỏ chuyện tình cảm nam nữ cá nhân, anh nghe theo sự sắp xếp của Thường Hồng Hi đi xem mắt, đính hôn với Triệu Tâm Nhiên con cháu trực hệ của nhà họ Triệu, bắt đầu một cuộc cải cách mạnh mẽ.

Mà lúc này, trong nhà tổ nào đó ở Bắc Kinh, Triệu Tụng Trí nhận được tin tức con gái út của mình và Tần Minh đã xem mắt thành công, ông ta bước vào phòng làm việc mang phong cách cổ xưa trang trọng mà hoành tráng.

Triệu Tụng Trí đứng ở cửa, nhìn người đàn ông lớn tuổi mặc bộ âu phục cũ đang đọc tài liệu trên bàn rồi nói: “Ba à, Tâm Nhiên đã xem mắt thành công với cậu con trai riêng của Thường Hồng Hi, Phùng Đông Tường tới tìm chúng ta để bàn chuyện đính hôn.

Ông cụ đang đọc tài liệu chợt khựng lại, ông có mái tóc bạc phơ, hai mắt sáng ngời có thần, sắc mặt như mới bước vào tuổi già, ông cụ chính là chủ nhân của nhà họ Triệu, Triệu Trinh.

Triệu Trinh hờ hững nói: “Đưa thông tin cho ba xem.”

Triệu Tụng Trí lập tức đưa một số thông tin không chính xác lắm về Tần Minh cho ông cụ.

Triệu Trinh nhìn lướt qua tấm ảnh của Tần Minh, nói: "Hửm? Sao lại hơi giống Triệu Chính Ngôn – con trai của em tư con nhỉ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK