Liễu Lan đi vào căn phòng của khách sạn.
Cô ta lập tức lôi hành lý của mình ra, móc ra một chiếc máy tính vệ tinh, thông qua cổng dữ liệu bí mật tuyệt đối kết nối với cổng ở một căn nhà thuê nào đó ngay trong thành phố Đại Dung.
"Người đến đông đủ hết chưa? Vũ khí đến chưa?" Liễu Lan gõ chữ trên bàn phím.
Một bên khác, trong một căn nhà thuê ở thành phố Đại Dung, Triệu Tinh dẫn đầu một đám sát thủ nước ngoài đang mài dao xoèn xoẹt: "Năm mươi tên sát thủ dày dặn kinh nghiệm đã đến đông đủ, có điều vũ khí hơi
phiền phức, không vào được Hoa Hạ, hiện giờ đang thu gom một số súng ống và vũ khí của băng đảng địa phương"
Liễu Lan trả lời: "Không kịp nữa rồi, tôi báo cho bà một tin. Ngày mai Tần Minh sẽ vào núi gặp chủ nhà họ Lâm. Bây giờ Lâm Thị đang tập hợp rất nhiều thuyền. Bỏ lỡ cơ hội lần này chỉ sợ sẽ phải chờ rất lâu."
"Vậy thì để cậu ta chết ở nơi rừng thiêng nước độc đi." Triệu Tinh đáp lại ở đầu khác.
Lúc này, trong văn phòng, Tần Minh nhìn Cli Olsen, hỏi: "Cô đã sắp xếp ổn thỏa cho người nhà chưa? Sẽ không xuất hiện tình huống người nhà cô bị bắt làm con tin, cô bất đắc dĩ phản bội tôi đấy chứ?"
Olmei tóc vàng mắt xanh, vóc người nóng bỏng lộ vẻ xấu hổ, nhưng cô ta biết rõ giá trị của bản thân là kỹ thuật hacker, đặc biệt là quen thuộc hệ thống internet của tập đoàn Thế kỷ Hoàn Vũ, ở thời điểm rối ren này, nếu cô ta đứng vững thì tương lai sẽ vinh hoa phú quý.
Olmei nói: "Cậu chủ, tôi đã sắp xếp ổn thỏa cho họ, tôi đã đưa họ tới Hoa Hạ sống cùng em gái tôi, sẽ không bị uy hiếp nữa, cậu chủ là người cho tôi mọi thứ. Tôi sẽ cống hiến sức lực cho cậu bằng tất cả những gì tôi có"
Tần Minh nói với vẻ buồn cười: "Tất cả những gì cô có?"
Olmei sững sờ, chợt đỏ mặt nói: "Vâng, bao gồm cả cơ thể của tôi, chỉ cần cậu chủ thích, tôi sẽ là người phụ nữ của cậu chủ. Tiện thể cũng nói luôn, thực ra tôi vẫn còn lần đầu tiên. Thực ra tôi cũng không bài xích chuyện sinh con lại cho cậu chủ"
Tần Minh càng buồn cười hơn: "Hả? Tôi muốn cơ thể cô làm cái gì? Ai muốn sinh con lại với cô?"
Olmei hiểu lầm ý anh nên vô cùng ngượng ngùng, cô ta hơi nôn nóng: "Cậu chủ hoài nghi sự trung thành của tôi sao? Tôi sẽ không phản bội cậu nữa."
Tần Minh xua tay, nói: "Lần đầu tiên cô phản bội Thường Hoan, lần thứ hai phản bội tôi, lần thứ ba phản bội Thường Hồng Hi. Olmei, tôi giữ cô lại là vì thương cảm cảnh ngộ của người thân cố, bản lĩnh của cô và cả tín hiệu xua tan tên lửa đạn đạo trên du thuyền hôm đó. Tôi nói trước, nếu sau này cô có hành vi phản bội sau lưng tôi, tôi sẽ không thương hương tiếc ngọc đâu."
Olmei nghe vậy thì căng thẳng, hóa ra anh đang đe dọa cô ta.
Cô ta nói: "Cậu chủ yên tâm, tôi sẽ không làm vậy đâu. Tôi lấy chuyện xưa của Hoa Hạ để tỏ rõ thái độ, tôi sống là người của cậu, chết là quỷ của cậu"