Mục lục
Thiếu gia ngông cuồng – Tần Minh (truyện full) - tác giả: Kim Lân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôn Thường Hi hơi nghiêng người dựa vào trong lòng Tần Minh như nói với người yêu: "Có lẽ sau này chúng ta không gặp mặt nhưng tôi sẽ nhớ mãi mấy ngày ở thành phố Quảng này. Chúng ta về thôi" 

Tần Minh không trả lời, anh đột nhiên cúi đầu ôm hôn người phụ nữ này, vuốt ve cơ thể cô ấy và lại đè lên người cô ấy, hòa làm một trong nắng và gió biển. 

Mãi đến trưa, Tần Minh và Tôn Thường Hi mới lái du thuyền trở lại bến cảng thành phố Quảng. 

Tôn Thường Hi xuống khỏi du thuyền nói: "Tôi tới bệnh viện thăm mẹ tôi, có lẽ ngày mai sẽ đi. Cậu đừng trêu chọc Lý Tinh Hồng nữa, doanh nhân bình thường không chọc nổi anh ta đâu. Cậu có tiền, có bản lĩnh đi nữa cũng vô dụng thôi. Nhưng anh ta vẫn tính là người giữ chữ tín, anh ta nói không truy cứu cậu thì sẽ không truy cứu đầu. Tần Minh, tạm biệt" 

Tần Minh lặng lẽ gật đầu rồi nói: "Chị Thường Hi, chị có việc gì phải gọi điện thoại cho em. Chị phải tin em, không có chuyện gì mà em không giải quyết được" 

Sau khi anh tiễn Tôn Thường Hi đi mới bảo A Long phải người dọn dẹp du thuyền. 

A Long đi tới nói: "Cậu chủ, tối qua cậu không dùng bao cao su à? Làm vậy rất không an toàn." 

Khóe miệng Tần Minh giật giật, nghiêm trang nói láo: "Anh nói vớ vẩn, tối qua chúng tôi chỉ ngồi... ngồi trên boong thuyền nói chuyện.... nói chuyện đến sáng. Quan hệ của chúng tôi rất trong sáng được không? Anh Long, tư tưởng của anh quá xấu xa đấy." 

A Long cười ha ha nói: "Cậu chủ, không phải chứ? Căn cứ theo nhận thức của tôi về cậu, khả năng chống cự và ý chí của cậu đối với phụ nữ đều rất thấp." 

Phụt, Tần Minh nghe được A Long vạch trần trực tiếp không nể mặt như vậy, đúng là muốn phun ra máu. Anh có tệ như vậy sao? 

Nhưng vì mặt mũi, Tần Minh vẫn thề thốt phủ nhận: "Tối qua không xảy ra chuyện gì hết. Tôi uống rượu với cô ấy đến lúc say thôi, nếu không lẽ nào tôi không biết dùng biện pháp an toàn 

à? 

A Long nhún vai biểu thị anh ta không biết, cũng không muốn biết. 

Ngược lại Tần Minh bị nhắc nhở tôi qua đã không dùng biện pháp an toàn, Tôn Thường Hi sẽ mua thuốc uống sau à? Không đúng, chắc là đang trong thời kỳ an toàn, nếu không cô ấy làm sao yên tâm trao thân cho anh như vậy được? 

Tần Minh hơi lo sợ bất an nhưng người ta đã đi rồi, sau này chẳng biết đến bao giờ mới được gặp lại, anh không thể quan tâm được nhiều như vậy. 

Đám người Tần Minh đang muốn rời đi thì đột nhiên có một người từ trên chiếc xe BMW đậu ở đầu đường bước xuống. Đó không phải là Hoàng Thiếu Hạo sao? 

Sao anh ta còn ở đây? 

Bây giờ Tần Minh đặc biệt xem thường anh ta, ngoài miệng nói thật lòng yêu Tôn Thường Hi, kết quả bị Lý Tinh Hồng dọa chạy mất. 

"Anh tới làm gì?" Tần Minh hỏi. 

Hoàng Thiếu Hạo liếm môi và híp mắt nhìn Tần Minh nói: "Tôi đã đánh giá thấp về cậu, cậu không phải là sinh viên bình thường. Sau khi chuyện tối qua xảy ra, tôi mới nhận được tin tức. Cậu đã cứu cô Dương, nhà họ Tôn nợ cậu một ân tình cực lớn." 

Tần Minh nói: "Tôi chẳng quan tâm có ân tình hay không. Anh có chuyện gì?" 

Hoàng Thiếu Hạo châm điếu thuốc và rít một hơi, giống như kiệt sức nói: "Tôi ngồi đây suốt một đêm, cũng nhìn thấy mọi chuyện vừa rồi. Tối qua, du thuyền của cậu không quay lại, cậu và Thường Hi cũng mới về. Nói cách khác, tối qua hai người lái du thuyền rời khỏi bến cảng, cậu có gì muốn nói không?" 

Tần Minh căm tức mắng: "Anh bị thần kinh à? Sao tôi phải giải thích với anh chứ? Anh làm chị Thường Hi vô cùng thất vọng, còn không biết xấu hổ tự cho mình là bạn trai tới đây hỏi này hỏi no à ?" 

Hoàng Thiếu Hạo không phản bác, im lặng một lát mới nói: "Đúng là tôi không xứng với cô ấy nhưng thân phận của cậu cũng quá bình thường. Cho dù Thường Hi thích cậu, cậu cũng không làm nổi con rể tới ở rể nhà họ Tôn đâu." 

Tần Minh nhíu mày, người này muốn nói gì? 

Hoàng Thiếu Hạo nói: "Tôi thật sự thích Thường Hi lại không có cách nào vì cô ấy mà từ bỏ tiền bạc nên tôi thua. Nhưng cô ấy thích cậu. Thằng nhóc thối tha, cậu đúng là có tổ tiên tích đức mới được may mắn như vậy, đừng từ bỏ đấy." 

Tần Minh kinh ngạc nói: "Anh nói vậy là sao?" 

Lúc này đến lượt Hoàng Thiếu Hạo lên cơn, nói: "Ý tôi là cậu đừng phụ cô ấy. Trong lòng tôi, cô ấy là cô gái hoàn mỹ nhất, tôi hi vọng cô ấy có thể thật sự hạnh phúc. Cậu là một sinh viên đại học lại lái nổi du thuyền, thuê được lính đặc công đã xuất ngũ lợi hại như vậy, chắc hẳn sống không tệ. Cậu cố gắng giành lấy sự tán thành của nhà họ Tôn, mang lại hạnh phúc cho cô ấy." 

Hoàng Thiếu Hạo nói xong thì thở dài, rời đi giống như mất hồn mất vía. 

Nhà họ Hoàng ở thủ đô cũng là một gia đình quyền quý. Lần trước Tần Minh đàm phán với nhà họ Lâm ở Tương Tây đã từng gặp anh em Hoàng Thiếu Hạo. Theo lý thuyết, cậu chủ của gia định quyền quý như anh ta hắn không thiếu phụ nữ. 

Nhưng anh ta thất tình làm Tần Minh rất bất ngờ. 

Tần Minh đột nhiên có cảm giác Hoàng Thiếu Hạo này không phải là người quá tệ. 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK