Mục lục
Thiếu gia ngông cuồng – Tần Minh (truyện full) - tác giả: Kim Lân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vào khoảnh khắc Lý Tinh Hồng đấm trúng anh, Tần Minh nhanh chóng khụy xuống né tránh cú đấm, sau đó hai tay bắt lấy cánh tay của Lý Tinh Hồng, kéo Lý Tinh Hồng sang một bên.

 

Đây là động tác mà Tần Minh đã luyện rất nhiều lần trong “Kỹ năng sử dụng Thái cực tán thử”, dùng sức mượn sức, thường được gọi là bốn lạng đẩy ngàn cân, để Lý Tinh Hồng theo thế năng’ và véctơ nắm đấm của mình hướng về phía mà Tần Minh dẫn dắt.

 

Bup!

 

Lý Tinh Hồng đấm vào bức tường.

 

Dù cho anh có mạnh cỡ nào thì cũng không đánh lại bức tường bê tông được đúng không?

 

Hơn nữa dưới sự dẫn dắt cố ý của Tần Minh, nắm đấm của Lý Tinh Hồng đẩm trúng tường, gãy xương vì lực rất mạnh. 

 

“A!” 

 

Lý Tinh Hồng không ngờ mình lại đấm lên tường, đau đến mức anh ta chảy cả nước mắt, cổ tay còn bị gãy xương, thuốc không kiềm hãm được cơn đau.

 

Nhưng sau đó Lý Tinh Hồng nhấc chân đá một cách thô bạo, Tần Minh đưa hai tay ra đỡ, anh bị đá lui lại vài bước, cảm giác hai chân ma sát như tóe lửa.

 

Tần Minh lộ ra vẻ mặt đau đớn, bởi vì cánh tay liên tiếp chịu hai đòn, quả thực rất đau.

 

Lý Tinh Hồng thấy có hiệu quả thì lại lật người giẫm lên bàn, một chân ép xuống, người bình thường đều sợ hãi khi thấy khí thế mạnh mẽ này. Ủng hộ team chúng mình bằng* cách theo dõi truyện tại tamlinh247.org

 

Nhưng dù sao thì Tần Minh đã không còn là một sinh viên bình thường lâu rồi, anh đã trải qua sống chết, cũng đã trải qua quá trình luyện võ khô khan. 

 

Anh nảy ra ý tưởng, chộp lấy búa của người xướng giá ở bên cạnh, ném về phía đũng quần của Lý Tinh Hồng đang không chút đề phòng nào.

 

Vẻ mặt của Lý Tinh Hồng cũng từ hung tợn biến thành sợ hãi, anh ta thấy Tần Minh ném búa về phía đũng quần của mình.

 

Bụp, búa đập thẳng vào cậu nhỏ của Lý Tinh Hồng, trúng ngay hồng tâm!

 

Người còn chưa rơi xuống thì Lý Tinh Hồng đã co hai chân lại, khí thế có mạnh hơn nữa cũng hoàn toàn tiêu tan, lộ ra vẻ mặt đau đớn.

 

Lý Tinh Hồng bị Tần Minh ném búa trúng ngay đũng quần, cảm giác như trứng bị vỡ, vốn dĩ là một cú đá mạnh mẽ mà cuối cùng lại ngã sống soài. 

 

“A, cậu em của tôi.”

 

 Lý Tinh Hồng ngã trên đất, cả người cong lại, đau đớn rên lên. 

 

“Con trai, con trai!” 

 

Bà Lý sợ hãi mặt mày trắng bệch, vội chạy tới ôm lấy Lý Tinh Hồng, hỏi: “Con sao thế? Con đừng dọa mẹ. Ai, ai mau gọi xe cấp cứu đi”

 

Bà Lý hung hăng cảnh cáo Tần Minh: “Triệu Chính Ngôn, nếu con trai tôi có bất trắc gì thì tôi sẽ không tha cho cậu đâu, nhà họ Lý chúng tôi sẽ không tha cho cậu”

 

Tần Minh hờ hững phủi tay, nói: “Tôi hoàn toàn là tự vệ thôi, bà muốn ầm ĩ lên thì tôi tùy bà ầm ĩ. Bà không ầm ĩ mà muốn âm thầm thì tôi tiếp hết. Tôi sợ bà thì tôi không phải đàn ông. Đừng tưởng nhà họ Lý mấy người ghê gớm lắm, đừng tưởng tôi không động vào được mấy người.”

 

Bà Lý sửng sốt với vẻ kiêu ngạo và khí phách của Tần Minh, một lúc lâu sau bà ta cũng không thể bình tĩnh lại được. Tại sao chứ? Tại sao một thằng vô dụng ai ai cũng ghét lại khí phách như vậy? Lời thoại này vốn nên thuộc về con trai bà ta mới đúng.

 

Tần Minh nghỉ một lát rồi lại nói: “Ngoài ra, tôi khuyên anh đừng tốn công nữa, chị Thường Hi với anh không có khả năng nào đâu, anh là cóc thì đừng có nghĩ đến việc ăn thịt thiên nga. Anh uống thuốc cũng không đánh lại tôi thì nên chấp nhận sự thật là anh thua kém tôi đi, ha ha ha.

 

Lý Tinh Hồng nằm bò trên đất, tức giận chỉ Tần Minh: “Cậu... cậu... cậu... tức chết mất”

 

Không lâu sau xe cấp cứu đến, Tần Minh cũng trả tiền sản phẩm đấu giá rồi dẫn mọi người rời đi.

 

Chuyện hôm nay nhanh chóng lan truyền trong giới võ thuật ở Bắc Kinh, mọi người đều biết Lý Tinh Hồng lại bị đánh bại, hơn nữa lần này là bị đánh bại trong tình huống đã uống thuốc.

 

Còn cả ba nhà là nhà họ Tôn, nhà họ Lý và nhà họ Triệu đều buồn bực.

 

Có vẻ chuyện lần này là vì hai người ghen tuông tranh giành Tôn Thường Hi mà ra, nhưng kẻ đánh người là người đã đính hôn, điều này có nghĩa là gì?

 

Đối diện với đủ kiểu suy đoán của người ngoài, Tôn Nhân Lý ngồi không yên, ông ta ngồi trong nhà họ Tôn, đập bàn nói: “Không được, phải tìm Triệu Chính Ngôn nói cho rõ. Tôi không thể để cậu ta làm lỡ dở đời con gái cưng của chúng ta được.”



 

“Chuyện này tính thế nào?"

 

Tần Minh đứng ở cổng lớn của Nhất Phẩm Đường, hỏi: “Trận đấu được quyết định ở một tuần sau, giờ đã giải quyết xong rồi, e là nhà họ Lý sẽ không còn mặt mũi mà thách thức nữa đâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK