"Ngoài ra còn có một số hành động và quyết sách gần đây của hai mẹ con Triệu Tinh và Thường Quân Diệp, hình như sau khi thất bại bọn họ muốn dựa vào đặc thù của nước M để tự lập."
Tần Minh cầm lấy ổ cứng di động, những tin tình báo này cũng là một cách để Liễu Lan chứng minh lập trường của bản thân.
Liễu Lan nói tiếp: "Sếp, tôi cho rằng tình hình hiện giờ của tập đoàn rất nguy hiểm, tôi lo lắng thời gian dài sẽ gây ra ảnh hưởng to lớn đến cơ cấu tổng thể của tập đoàn, khi các thành viên ban Giám đốc tách ra riêng sẽ rất nguy hiểm."
"Hôm nay tôi tới đây chủ yếu là muốn thuyết phục sếp đánh đòn phủ đầu, thẳng tay giết chết Triệu Tinh và Thường Quân Diệp, như vậy tổng bộ Bắc Mỹ sẽ không còn nền móng nữa"
"Nếu chậm trễ, Triệu Tinh và Thường Quân Diệp lôi kéo được tập đoàn Anglo - một trong những thành viên của ban Giám đốc tối cao với ý đồ lũng đoạn tổng bộ sẽ khiến các chi nhánh hoạt động khó khăn."
"Dù cuối cùng sếp thẳng, e là tập đoàn Anglo cũng đã bòn rút sạch tổng bộ, chỉ để lại một cục diện rối rắm"
"Chuyện này sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của sếp, khiến tập đoàn bị tổn thất."
Tần Minh mím môi, nói: "Không phải tôi sợ về nước M, nhưng tôi phải nắm chắc tuyệt đối, không thì sẽ thành dễ vào miệng cọp"
Liễu Lan giơ một tay ôm ngực, khẽ cúi người chào một cách lịch sự, nói: "Cậu Tần, tôi chính là sự nắm chắc tuyệt đối của cậu. Tôi đã lấy được sự tin tưởng hoàn toàn của mẹ con Triệu Tinh, bọn họ cho rằng sau khi tôi đảm nhiệm vị trí trong bốn vị nguyên lão sẽ bằng mặt không bằng lòng với cậu, hoàn toàn là người thuộc phe bọn họ."
"Lần này tôi đến cũng là mượn cớ, bọn họ hoàn toàn không hoài nghi gì."
"Nếu sếp lên đường về nước M, chỉ cần trong ngoài phối hợp sẽ có thể giành được thắng lợi một cách dễ dàng, thuận lợi trấn áp những kẻ phản bội và tiếp quản tổng bộ."
Đối mặt với Liễu Lan vượt nửa vòng trái đất tới khuyên mình về nước M, trong lòng Tần Minh thật sự hơi rối bời.
Anh vẫn chưa làm hộ chiếu ra nước ngoài.
Đương nhiên, điều anh lo lắng hơn là nguy hiểm của bản thân, như vậy khác nào chui vào hang cọp.
Nhưng cả tổng bộ ở nước M của tập đoàn Thế kỷ Hoàn Vũ vẫn luôn do Thường Hồng Hi khống chế, tất cả tài sản lưu động của nội bộ Hoàn Vũ tất nhiên là đến từ tổng bộ.
Đây cũng là điều khiến anh khó chịu nhất, bây giờ các chi nhánh khắp nơi trên thế giới chỉ phái người đi quản lý tạm thời, đồng thời tạm thời giám sát bằng phương thức bên Hoa Hạ khen thưởng tổng bộ thứ hai.
Chuyện này khiến Tống Dĩnh bận tối mặt tối mũi mỗi ngày nhưng vấn đề vẫn chồng chất như cũ, đây không phải là kế sách lâu dài.
Tần Minh nghĩ ngợi một lát, Liễu Lan đích thân đến đây cũng đã thể hiện thái độ rõ ràng, anh không thể không coi trọng, bèn nói: "Liễu Lan cô ngàn dặm xa xôi tới đây cũng mệt rồi, đi nghỉ ngơi trước đi. Olmei cô ở lại"
Liễu Lan nhận lệnh lui ra ngoài, đi tới cửa, cô ta quét mắt nhìn A Long đứng sừng sững như ngọn núi canh gác ở cửa, trong lòng lạnh lẽo.