Mục lục
Trấn Bắc Thần Điện - Sơn Tiếu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lạc Tuyết thấy Sở Bắc nghe điện thoại thì đi tới gần.

“Anh có việc à?”

Sở Bắc thoáng do dự rồi nói: “Là ông chủ của khách sạn mà Dương Ân gây rối, ông ta muốn mời anh đi ăn”.

Lạc Tuyết nghe thấy thế thì sững người.

Sau khi bình tĩnh lại, cô vội hỏi: “Nếu người ta đã có lời thì anh đi đi, ở đây một mình em làm là được rồi, dẫu sao cũng không có nhiều việc lắm”.

Sở Bắc chần chừ một lát rồi gật đầu, sau đó anh nói với Ngô Lương gì đó rồi tắt máy.

“Ừ, thế anh đi một lúc, có gì thì gọi cho anh!”

Dứt lời, Sở Bắc quay người đi ra ngoài.

Cổng khách sạn Ngoạ Long.

Ngô Lương sốt sắng đi qua đi lại trước cổng khách sạn với vẻ đầy lo lắng và thấp thỏm.

Đúng lúc này, chợt có một tiếng xe đi tới.

Tưởng Sở Bắc tới, Ngô Lương mừng rỡ rồi nhanh chóng ra đón tiếp.

Nhưng ngay sau đó, nụ cười trên mặt ông ta đã cứng đờ.

Vì người mở cửa xe rồi bước xuống không phải Sở Bắc, mà là một người mà ông ta không muốn gặp nhất.

“Thư ký… Tôn, sao cậu lại đến đây?”

Ngô Lương nhìn thấy người đó rồi cố nặn ra một nụ cười.

Một người thanh niên đeo kính, mặc vest thẳng thớm bước từ trên xe xuống.

Đây chính là thư ký Tôn của Thôi Viễn Sơn - chủ tịch tập đoàn Thôi Thị.

Tôn Duyệt nhìn Ngô Lương rồi nở một cụ cười đầy ẩn ý.

“Ông Ngô sao thế? Biết tôi sẽ đến nên ông ra ngoài này đón sẵn đấy à?”

Nghe thấy vậy, Ngô Lương cố nặn ra một nụ cười xấu hơn cả khóc.

Ông ta mỉm cười lúng túng rồi đáp: “À… tôi… thật ra…”

Vì quá căng thẳng nên ông ta ấp úng mãi mà không nói xong một câu.

Tôn Duyệt thấy thế thì xua tay.

“Thôi, tôi cũng không muốn phí lời với ông làm gì. Nói thật cho ông hay, việc lần trước tôi nói với ông, hôm nay chủ tịch Thôi sẽ đích thân đến trao đổi lại. Giờ ông mau đi chuẩn bị phòng VIP để đón chủ tịch đi”.

Nghe xong, Ngô Lương lập tức biến sắc mặt.

Ông ta cắn răng rồi trầm giọng nói: “Thư ký Tôn, hôm này thì e là không được rồi. Tôi đang chờ một vị khách quý, cậu xem có thể rời sang hôm khác được không?”

Khách quý?

Tôn Duyệt ngẩn ra rồi lập tức nổi giận.

“Khách quý? Ngô Lương, lẽ nào người ông đang chờ còn quan trọng hơn cả chủ tịch Thôi à?”


Ngô Lương mím môi rồi cười trừ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK