Mục lục
Trấn Bắc Thần Điện - Sơn Tiếu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dứt lời, không thấy Sở Bắc có hành động gì, nhưng Lạc Viễn Hà thì trợn trừng mắt.

Ông ta vùng vẫy, còn mặt thì tái mét, lưỡi thì thè ra ngoài thì sắp tắt thở đến nơi.

Đừng nói là Lạc Mai, đến công nhân viên ở xung quanh cũng sợ chết khiếp khi thấy cảnh này.

Họ thầm thắc mắc không biết Lạc Viễn Hà bị làm sao.

Sao bỗng dưng ông ta có biểu cảm như bị người ta bóp cổ thế kia?

Dù Sở Bắc có ra tay với ông ta, nhưng hai người vẫn đứng cách nhau những ba mét cơ mà.

Sao có thể do Sở Bắc gây ra được?

Chỉ có Lạc Mai là nhăn nhó mặt mày.

Ả ta biết chắc chắn chuyện này là do Sở Bắc làm.

“Sở Bắc, mày, mày dừng tay lại ngay!”

Soạt!

Nghe thấy vậy, Sở Bắc quay phắt lại.

Ánh mắt vô hồn nhìn thẳng vào Lạc Mai.

Lạc Mai bỗng thấy toàn thân lạnh toát, ả ta liên tục lùi lại rồi ngồi phịch xuống đất.

Không gian yên lặng như tờ.

Chỉ có Lạc Viễn Hà vẫn không ngừng vùng vẫy với gương mặt không còn chút huyết sắc nào.

Như thể chỉ một lúc nữa thôi là ông ta sẽ tắt thở.

“Mọi người sao vậy? Sở Bắc? Sao anh lại ở đây?”

Một giọng nói nghi hoặc vang lên phá tan bầu không khí im lặng.

Giọng nói quen thuộc ấy khiến Sở Bắc lập tức buông lỏng tay.

Bụp!

Lạc Viễn Hà ngã mạnh xuống đất, gương mặt trắng bệch dần trở nên hồng hào.

Ông ta thở hổn hển với vẻ sợ hãi.

Vừa mới đây thôi, ông ta đã thấy mình cận kề với cái chết rồi.

Chắc chỉ chậm một phút nữa là ông ta sẽ tắt thở.

“Bác cả, mọi người sao vậy?”

Lạc Tuyết vội vã quay lại công ty, lập tức cảm thấy bầu không khí có gì đó là lạ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK