Mục lục
Trấn Bắc Thần Điện - Sơn Tiếu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tôi… tôi…”

Dương Xuyên cứ ấp úng mãi mà không nói nên lời.

Mặt thì méo như quả cà héo.

Đối mặt với tập đoàn Bắc Dã thì hắn ta còn nói được gì nữa đây!

“Mọi người thì sao? Ai có ý cao kiến gì không?”

Thanh Phong mỉm cười rồi ngẩng lên nhìn ba người nhà họ Lạc.

Uỳnh!

Bất kể là Lạc Mai, Lạc Viễn Hà hay thậm chí là Lạc Vinh Quang đều đang tái mét mặt.

Họ cúi gằm mặt xuống, trán mướt mồ hôi.

Đến Dương Xuyên cũng kinh hãi, giờ họ còn nói được gì nữa

Dám nói nữa không?

“Cậu gì ơi! Chúng tôi không cố ý đâu, thật đấy!”

“Đúng đúng, là cháu gái tôi lỡ lời, về tôi sẽ dạy lại nó!”

“Cậu rộng lượng bỏ qua cho chúng tôi lần này!”

Lạc Vinh Quang dè dặt lên tiếng, Lạc Viễn Hà cũng nhanh chóng xin lỗi.

Nếu chọc giận người này, đừng nói là họ, cả nhà họ Lạc cũng xong đời ngay.

“Rộng lượng ư? Tiếc rằng tôi có là gì trong mắt các người đâu”.

Thanh Phong mỉm cười, chỉ với một câu nói, anh ta đã khiến ba người nhà họ Lạc sợ bay hết hồn vía.

“Được rồi, nể tình các người có thành ý, tôi giơ cao đánh khẽ, tha cho các người lần này”.

Thanh Phong nhếch miệng cười.

“Thật ư? Cảm ơn cậu…”

Lạc Vinh Quang mừng rỡ, nhưng ông ta còn chưa nói hết câu cảm ơn thì Thanh Phong đã cắt ngang lời.

“Nhưng các người không được tham gia vào buổi đấu thầu này nữa, về đi!”

Hả!

Nụ cười trên mặt Lạc Vinh Quang tắt ngúm.

Ông ta như rơi xuống vực thẳm.

Mấy ngày qua, bọn họ cố gắng biết nhường nào để bám lấy Dương Xuyên, mong có cơ hội tới tham dự đấu thầu.

Giờ đến nơi rồi lại không được vào ư?

Vậy bao nỗ lực suốt những ngày qua thành công cốc rồi sao?

“Sao? Không đồng ý à?”

Thấy Lạc Vinh Quang im lặng, Thanh Phong lừ mắt.

Câu nói đanh thép ấy khiến Lạc Vinh Quang sững người.


Nhớ tới thân phận của Thanh Phong, Lạc Vinh Quang toát mồ hôi hột.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK