Mục lục
Trấn Bắc Thần Điện - Sơn Tiếu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh không hề quan tâm đến chuyện mẹ con Dương Ân đến đây ở.

Chỉ cần họ biết điều thì anh cũng mặc kệ.

Nhưng nếu họ gây chuyện thì anh sẽ xử đến nơi.

Sở Bắc không thiếu gì cách có thể khiến họ phải hối hận cả đời.

Nói chuyển là chuyển luôn!

Chu Lệ và Dương Ân không muốn chậm trễ thêm chút nào nữa.

Lập tức chuyển hết đồ đạc vào, chọn tới chọn lui mất đến một hai tiếng đồng hồ.

Cuối cùng chọn hai căn phòng tốt nhất vào ở!

Nhìn họ giống như hận không thể ép Lạc Tuyết nhường lại căn phòng tốt nhất vậy!

Trong nhà bỗng chốc nhiều thêm hai người, còn là hai người khá đáng ghét.

Bầu không khí lập tức trở nên ngột ngạt.

Chưa nói đến Lạc Vũ Tâm không còn hoạt bát như trước, mà ngay cả Lạc Tuyết cũng luôn rầu rĩ không vui.

Lăn qua lăn lại mãi mới đến buổi tối, cũng sắp đến giờ đi ngủ rồi, nhưng Chu Lệ và Dương Ân lại hoàn toàn không có ý định đi ngủ!

Sau mấy lần muốn nói lại thôi, Chu Lệ vẫn cất lời.

“Chị hai, thật ra mẹ con chúng em đến đây là còn có một việc muốn làm phiền chị!”

Nghe nói như vậy, Sở Bắc khẽ nhíu mày.

Trong lòng Lạc Tuyết chợt căng thẳng, vô thức cảm thấy, hai mẹ con này tuyệt đối không có chuyện tốt gì!

Chu Cầm cũng hơi sửng sốt, nhưng rồi vẫn gật đầu.

“Có phiền phức gì cứ nói, người làm chị gái như chị có thể giúp được thì chắc chắn sẽ giúp!”

“Ha ha, có câu nói này của chị, em yên tâm rồi!”

Chu Lệ vui vẻ, vội vàng nói ra: “Chị hai, thật ra cũng không phải chuyện lớn gì, đối với các chị thì rất đơn giản!”

“Chị xem đứa cháu trai này của chị đi, tuổi tác không còn nhỏ, không có công việc thì thôi đi, nhưng ngay cả bạn gái cũng không có.”

“Em đây không phải chỉ muốn vay chị ít tiền, mua cho nó chiếc xe, cũng dễ bề thành gia lập nghiệp thôi sao?”

Chu Lệ nói liền một mạch, mắt không chớp nhìn về phía Chu Cầm.

Dương Ân bên cạnh không nói lời nào, lại dùng ánh mắt mong chờ nhìn Chu Lệ, chỉ thiếu điều trực tiếp ra tay ăn cướp trắng trợn nữa thôi.

“Vay tiền mua xe? Chuyện này…”

Chu Cầm nghe xong, lập tức khó xử.

Mua một chiếc xe thế nào cũng tốn hai trăm nghìn?

Thứ nhất, bà ta thật sự không bỏ ra nổi nhiều tiền như vậy.

Thứ hai, bà ta đâu phải không biết tính cách của cô em gái này?

Nếu thật sự cho bà ta vay tiền, tuyệt đối chính là dùng bánh bao thịt đánh chó, một đi không trở về!

Bên cạnh, Lạc Tuyết và Sở Bắc cũng khẽ lắc đầu.


Hai mẹ con này quả nhiên không có lòng tốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK