Mục lục
Trấn Bắc Thần Điện - Sơn Tiếu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thoáng cái, hắn đã bị hớp hồn.

Hắn thầm thấy hơi ảo não, sao có một người đẹp siêu cấp ngồi trước mặt mà đến giờ hắn mới nhìn thấy?

Sơ xuất quá!

“Anh Lục, đây là chị họ của tôi, giờ tôi giới thiệu chị ấy cho anh, anh xem có được không?”

Dương Ân lắp bắp rồi chớp mắt nhìn anh Lục.

Dáng vẻ lúc này của cậu ta còn thua chó nhà có tang.

Chu Lệ đứng phía sau cũng cuống đến độ vã mồ hôi.

Nếu bà ta mà được quyết định thì đã lập tức ném Lạc Tuyết lên giường của anh Lục rồi.

“Ừm, được đất! Chờ tao tán đổ em này thì mày được biến!”

Thấy có người đẹp một cái, an Lục đã bị hớp hồn ngay, không còn tâm trạng để ý đến Dương Ân nữa.

“Chậc chậc! Chào người đẹp, ban nãy anh hơi nóng nên làm em sợ đúng không? Nhưng em đừng lo, bình thường anh hiền lắm”.

Anh Lục thay đổi ngữ điệu, khi nhìn sang Lạc Tuyết, hắn còn bày ra vẻ nho nhã.

Lúc nói ra những lời này, mắt hắn như muốn rớt ra ngoài, chỉ mong sao có thể vồ vào người Lạc Tuyết ngay lập tức.

Tên đàn em ở sau lưng hắn cũng đang trố mắt ra nhìn.

Dù gã đã từng thấy rất nhiều người đẹp, song thuộc hàng thượng thừa như Lạc Tuyết thì không dễ mà gặp được đâu.

“Hì hì, anh Lục, đúng là tiên nữ giáng thế, hôm nay anh được hời rồi!”

“Chúc mừng anh Lục, chúc mừng anh lại ôm được mỹ nhân về!”

“Anh Lục, tối nay động phòng hoa chúc thì đừng quên bọn em nhé!”

Dù đám đàn em của hắn đang rất nổi hứng, song không dám thể hiện ra ngoài.

Ai mà dám tranh gái với anh Lục chứ?

Chỉ cần đổi cách chúc mừng là được rồi.

“Ha ha, được được! Chỉ cần tối nay anh đây được ôm người đẹp vào lòng thì chúng mày cứ ăn chơi xả láng, anh bao tất!”

Anh Lục vỗ ngực, trông như thể đã nên đôi với Lạc Tuyết rồi.

“Người đẹp, mình làm quen nhé! Anh là La Lục, người ở đây thường gọi là anh Lục! Nể mặt anh, bọn mình sang phòng bao khác vừa ăn vừa hâm nóng tình cảm đi?”

Anh Lục mỉm cười gian trá, lộ ra hàm răng vàng khè, trông rất dung tục!

Hắn cứ thế trêu nghẹo Lạc Tuyết trước mặt bao người.

Lạc Tuyết giận tím mặt, thậm chí còn có cảm giác muốn giết người.

Cô dứt khoát ngoảnh sang phía khác, không để ý đến anh Lục.

Nếu không, cô sẽ mắc ói mất.


“Ơ kìa, sao phải xấu hổ? Em nhìn anh này, anh có xấu hổ đâu!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK